- Mạc gia, chuyện gì?
Mạc Phàm nhíu mày hỏi.
- Ngay một tiếng trước, một đám người phóng Huyết Độc ở xung quanh Mạc gia, có ý đồ xâm nhập vào bên trong Mạc gia, may mà không có nhiều chuyện xảy ra, chỉ có một tiểu đồ đệ của cậu bị thương.
Âu Dương Nhược Tuyết nhìn Mạc Phàm nói.
- Huyết Độc?
Mạc Phàm nheo mắt lại, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.
Hắn còn chưa tra ra là ai hạ Huyết Độc, vậy mà người hạ Huyết Độc tìm tới Mạc gia bọn họ, đúng là không biết sống chết.
- Người bị thương là Khương Nguyệt đúng không?
Trong số mấy đồ đệ hắn từng truyền thụ y đạo cả rồi, Tần Kiệt và Chu Hiệt say mê võ đạo, không có hứng thú lắm với y đạo, có thể chữa trị một số bệnh nhưng tạo nghệ không cao.
Tiểu Vũ và Tiểu Ngọc còn nhỏ tuổi, bình thường hơi ham chơi, y thuật cao hơn Tần Kiệt và Chu Hiệt một chút, nhưng cũng bình thường.
Trong năm người đồ đệ, chuyên tâm với y đạo nhất cũng có thiên phú nhất là Tiểu Khương Nguyệt, nếu là Huyết Độc, hiện giờ có thể chữa trị nó chỉ có Tiểu Khương Nguyệt, mà cô cũng là người dễ gặp nguy hiểm nhất.
- Đúng vậy, cô bé chỉ bị thương nhẹ.
Âu Dương Nhược Tuyết liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ kỳ lạ, gật đầu.
- Vết thương nhẹ, người phóng Huyết Độc đâu rồi, vẫn ở trong tay cô sao?
Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.
Đồ đệ của hắn, cho dù chịu một chút thương tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689655/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.