- Tiểu tử, cậu cảm thấy chúng tôi tới nơi này là vì lý do gì?
Người thanh niên kia hơi nhếch miệng, cười khinh thường nói.
Bọn họ ở đây đợi Mạc Phàm, nếu để Mạc Phàm đi cứu tiểu nha đầu kia, Mạc Phàm nhân cơ hội chạy thoát thì làm sao bây giờ, không phải bọn họ sẽ giỏ trúc múc nước công dã tràng sao.
Mạc Phàm nhíu mày, lúc này ánh mắt lạnh như băng mới nhìn người thanh niên kia, uy áp cường đại đè về phía người thanh niên này.
- Anh có thể đại diện cho người khác nói ra ý kiến sao?
Người thanh niên bị Mạc Phàm nhìn chăm chú như vậy, sắc mặt hơi đổi, nhưng lập tức khôi phục như thường, khóe miệng cũng hiện lên cười mỉa.
- Có thể đại diện hay không, cậu thử thì biết.
Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lẽo, hắn không nói gì nữa, dưới chân hắn vừa động, cơ thể nhoáng lên một cái lập tức biến mất tại chỗ.
Khi xuất hiện lần nữa đã đi qua mấy người, đã đến phía sau cách đám Tần Vô Nhai mấy trăm mét, lập tức đi đến chỗ Tiểu Lan.
Hắn thật không ngờ đám Tần Vô Nhai lại tới nơi này, bởi vì biết hắn tới cửa địa ngục ngoại trừ Carter và đám Long Bác ra, hẳn là không có những người khác.
Nếu những người này xuất hiện ở đây, vậy ở đây cả đi.
Hắn không trông cậy những thần thủ hộ của Hoa Hạ sẽ cứu Tiểu Lan ra, nhưng nếu những người này ngăn cản hắn, mặc kệ là ai, hắn sẽ khiến người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689587/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.