“A…” Mặt Trần Chí Hoa không còn chút máu, miệng há to, nhưng mãi màkhông phát ra tiếng.
Ông ta hiểu rõ hơn bất luận kẻ nào, về thực lực của thuộc hạ mình.
Cho dù là lão gia tử Viên gia ở đây, tuy bọn họ không đánh lại được, nhưng cũng có thực lực trốn thoát.
Những người mạnh như vậy, lại như bùn đất trước mặt tiểu tử này không chịu nổi một kích.
Lúc này ông ta không nghi ngờ chút nào, chỉ cần một quyền của Mạc Phàm có thể giết sạch thuộc hạ của ông ta.
Chỉ sợ người như vậy không phải kẻ thù của ông ta, hẳn là con ông ta đắc tội người này, người này mới tìm tới.
- Cậu là ai?
Trần Chí Hoa gian nan nói.
Ba chữ vừa vang lên, ông ta vội vàng há miệng th ở dốc, giống như vô cùng đau đớn.
- Tôi là ai, ông không có tư cách biết.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Một đại lão xã đoàn mà thôi, đối với hắn mà nói chỉ là đám sói con trong ác lang, không có tư cách biết tên hắn.
Sắc mặt Trần Chí Hoa khó coi, gần như có thể vặn ra nước.
- Cậu, cho dù cậu là ai, Trần Chí Hoa tôi thề nhất định không để cậu rời khỏi Hồng Kông.
Bảo ông ta quỳ xuống nói chuyện đã là sỉ nhục lớn nhất đối với ông ta, vậy mà còn nói ông ta không có tư cách biết tên. . ngôn tình tổng tài
Từ khi Trần Chí Hoa này thành danh tới nay, chưa từng chịu nhục nhã lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689506/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.