- Kẻ nào giết con tôi, cút ra đây cho tôi.
Trần Chí Hoa tức giận nói.
Giọng nói như hổ gầm vang lên, khiến màng tai người ta run lên.
Xung quanh lập tức yên tĩnh lại, không ít người vội vàng nhường ra một con đường, ánh mắt nhìn về phía Mạc Phàm như nhìn người chết.
- Trần Chí Hoa đến rồi, tiểu tử kiêu ngạo này chết chắc rồi!
- Chí Hoa, gi ết chết Tiểu Cương là tiểu tử này, cậu ta không chỉ giết Tiểu Cương, ngay cả Vân Long nhà tôi và mấy đứa bé khác cũng bị cậu ta gi ết chết.
Chu Thiếu Hoa đi đến bên cạnh Trần Chí Hoa, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ nói.
Trần Chí Hoa nhìn mấy người không còn hơi thở trên đất, tròng mắt hơi híp lại, trong đôi mắt rét lạnh chớp lóe sắc bén, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống không ít.
Trong lòng không ít người phát lạnh, trong mắt xuất hiện thêm vài phần kiêng kị.
- Trần Chí Hoa sắp nổi bão rồi?
- Tiểu tử, dám ra tay với con trai của Trần Chí Hoa, ai cho cậu lá gan này, nói cho tôi biết, tôi sẽ không ra tay với người nhà cậu, còn có thể để cậu chết toàn thây.
Trần Chí Hoa trầm giọng nói.
Ông ta có thể trở thành lão đại của xã đoàn số một Hồng Kông, gần như là giẫm xuống vô số thi thể người để đi tới, cứu cũng không ít người, bình thường ông ta không mang mười mấy vệ sĩ sẽ không ra cửa.
Tiểu tử này giết con của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689505/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.