- Chịu thua sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khẽ.
- Ngao Sương, cô biết cái gì gọi là Thần Cảnh không?
Trong ảo cảnh, lông mày Ngao Sương nhíu lại, lộ ra vẻ khó hiểu.
- Tam Nguyên của nhân loại các cậu hợp nhất, ngưng tụ Kim Đan không phải là Thần Cảnh sao, chuyện này không làm khó được bản công cháu đâu.
- Chẳng trách rồng hơn một ngàn năm vẫn chỉ ở cảnh giới Tiên Thiên.
Mạc Phàm cười nhạt nói.
Rồng vừa sinh ra đã mạnh hơn nhân loại, dựa theo vị trí độ dày linh khí khác nhau, tu vi cũng không giống nhau, kém nhất là cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ.
Trừ chuyện đó ra, bởi vì thể chất đặc biệt của Long Tộc, cho dù ngủ tu vi cũng tăng.
Tuy linh khí ở Địa Cầu khô kiệt, nhưng hơn một ngàn năm, Ngao Sương vẫn chỉ có thực lực Tiên Thiên đỉnh phong, rất rõ ràng là bọn họ không biết gì gọi là Thần Cảnh.
Nhân loại trở thành Thần Cảnh quả thật là Tam Nguyên hợp nhất, nhưng bản chất của Tam Nguyên hợp nhất là mình trở thành thần.
Mà điểm ấy rất nhiều người đến Thần Cảnh cũng không biết là nguyên nhân gì.
- Nhân loại, cậu có ý gì?
Ngao Sương lạnh giọng hỏi.
- Để cô biết cái gì gọi là Thần Cảnh đi.
Mạc Phàm không giải thích quá nhiều.
Ý niệm vừa động, Thần Nguyên hắn ngưng tụ bay từ trong mi tâm ra.
Bàn tay hắn vung lên, lực lượng lập tức thổi về phía những người khác.
Trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689413/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.