Xung quanh lặng ngắt như tờ.
- Chuyện này…
Rất lâu sau, lúc này đám người Long Hoa Hội mới phản ứng kịp, sắc mặt cả đám vô cùng khó coi như gan heo phơi mấy ngày.
Mạc Phàm ở địa bàn Long Hoa Hội bọn họ, bọn họ không chỉ không làm gì được Mạc Phàm, vậy mà Mạc Phàm còn giết người của Long Hoa Hội bọn họ.
Từ khi Long Hoa Hội bọn họ thành lập tới nay, thì chưa từng xảy ra chuyện như vậy, chuyện này như tát mấy cái vào mặt bọn họ trước mọi người, quá xấu hổ.
Nhất là Dạ Vô Nhai nhíu mày chặt hơn, sắc bén trong mắt như lợi kiếm hàn băng.
- Mạc Phàm, xem như cậu lợi hại, cậu đợi đó, ngày cậu rời khỏi thủ đô, sẽ là lúc nhận lửa giận của Long Hoa Hội chúng ta, tiễn khách!
Dạ Vô Nhai trầm giọng ra lệnh đuổi khách.
- Mạc tiên sinh, mời đi bên này.
Hai thị vệ đi tới bên cạnh Mạc Phàm, làm tư thế mời.
Mạc Phàm làm như không nghe thấy, khóe miệng hơi nhếch lên.
- Dạ Vô Nhai, có vẻ ông quên mất một chuyện rồi?
- Mạc Phàm, cậu giết người của Long Hoa Hội chúng tôi, cậu còn muốn thế nào nữa?
Đôi mắt Dạ Vô Nhai dữ dằn, lạnh giọng hỏi.
- Dựa theo đánh cược lúc trước của chúng ta, bốn người các ông phải quỳ xuống xin lỗi, bây giờ mất đi hai người, hai người có thể không chết, nhưng phải quỳ xuống xin lỗi.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Đám Âm Vô Thiên là nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689327/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.