Mạc Phàm vừa rời đi, Tống Tử Duyệt như nổi điên, nắm lấy giá hàng dùng lực kéo.
Không biết Tống Tử Duyệt lấy đâu ra sức lực, giá hàng bằng gỗ đàn hương đổ xuống, đồ trên đó rơi hết xuống đất.
Nguyên thạch thì không sao, những đồ cổ rơi xuống đất vỡ nát.
Tống Tử Duyệt vẫn chưa hết giận, một cước đá bay mèo chiêu tài dưới chân, muốn đi kéo giá hàng khác.
Trái tim lão Chu treo cao, vội vàng kéo Tống Tử Duyệt.
- Đại tiểu thư, xin cô bớt giận.
Mấy thứ này có một số là thật, ít nhất cũng giá trị mấy chục vạn, thậm chí trên trăm vạn, bị Tống Tử Duyệt phá hỏng như thế, tổn thất ngàn vạn là ít.
- Thế nào, xú tiểu tử Mạc Phàm bắt nạt tôi, ông cũng muốn cưỡi lên đầu tôi sao?
Ánh mắt Tống Tử Duyệt phát lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm lão Chu nói, như có tia lửa điện lóe qua.
Cô ta đánh cược thua không sao, Thiên Địa Nguyên Thạch bỏ đi cũng không sao.
Nhưng một tiểu tử bình thường từ Đông Hải tới, chỉ là đồ đệ của Mạc đại sư, vậy mà cưỡi lên đầu cô ta.
Cô ta vốn đã ngồi yên vị trí nữ hoàng, sau này Giang Nam là bầu trời của cô ta.
Bỗng nhiên chui ra một dã tiểu tử thành thái tử gia, kiêu ngạo mười mấy năm ở Giang Nam của cô ta lập tức không còn.
Điều này cũng thôi đi, vậy mà hạ nhân Tống gia cũng dám ngăn cản cô ta.
- Không dám, không dám!
Vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689198/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.