Mạc Phàm lấy điện thoại ra, nhìn thoáng qua di động, là số lạ gọi tới.
Hắn còn chưa nghe máy, Tống Tử Duyệt cười mỉa xen miệng vào.
- Mạc Phàm, không phải cuộc điện thoại này là cha tôi gọi tới đấy chứ?
- Sao bác Tống gọi cậu ta được, cho dù bác Tống muốn gọi cậu ta thật, cũng phải biết được số cậu ta, hay là đưa số bác Tống cho cậu ta, bảo cậu ta gọi cho bác Tống, xem bác Tống có làm như những gì cậu ta nói không?
Thu Minh Nguyệt cười đùa.
- Tôi cảm thấy vẫn nên để Mạc tiên sinh nhận điện thoại trước, nếu không thì hơi thất lễ với Mạc tiên sinh, còn nữa nhỡ đâu thật sự là Tống tiên sinh thì sao?
Miyamoto Kawa cười, cũng xen miệng vào.
Ba người cười hiểu ngầm.
Bạch Tiểu Tuyết và An Hiểu Hiên nhíu mày, sắc mặt thay đổi, nhưng không có biện pháp.
- Anh nghe đi, không có mệnh lệnh của tôi bọn họ sẽ không nổ súng.
Tống Tử Duyệt vẫy tay, cho Mạc Phàm ăn định tâm hoàn.
Dù sao chỉ là chuyện ra tay sớm một chút muộn một chút, để Mạc Phàm nhận điện thoại cũng không sao.
Mạc Phàm thở dài, cười khinh thường.
Tống Tử Duyệt hoàn toàn không rõ tình huống, để bọn họ sống lâu thêm một lúc đi.
Hắn không để ý đến Tống Tử Duyệt, nhận điện thoại, một giọng nói khép nép truyền từ trong điện thoại ra.
- Mạc tiên sinh, là tôi, Tống Minh Huy, ha ha.
Mạc Phàm nhướn mày, lộ ra một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689196/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.