Hắn lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, là một số xa lạ ở tỉnh Giang Nam gọi tới.
Hắn còn chưa nhận điện thoại.
Khóe miệng Lâm Khuynh Thiên khẽ nhếch lên, lộ ra tươi cười tự tin.
- Là cứu binh của cậu sao, nếu đúng là như vậy, cậu cứ việc gọi tới đây, trái lại tôi muốn xem hôm nay ở tỉnh Giang Nam, còn có ai cướp được Viên Gia Trang từ tay tôi.
Ở Giang Nam chỉ có Kiều gia, Tống gia là đánh đồng tài lực được với Lâm gia bọn họ, hai nhà này đã biểu lộ thái độ, sẽ không nhúng tay vào tranh đoạt trang viên này.
Tỉnh Giang Nam này còn ai có thể giúp Mạc Phàm đây?
Ba chữ “Còn có ai” vừa vang lên, ánh mắt không ít người nhìn Lâm Khuynh Thiên lại kính sợ thêm vài phần.
- Quả nhiên Lâm thiếu rất khí phách.
- Người có thể nói chuyện như thế, ở tỉnh Giang Nam cũng không có mấy người?
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, cười khẽ nhận điện thoại, một giọng nữ thành thục truyền từ điện thoại ra.
- Mạc tiên sinh sao, tôi là Hứa Bình ngày hôm qua mới gặp, hôm nay cậu có rảnh không?
- Gần 9 giờ được không?
Mạc Phàm suy nghĩ một lát, nói.
Hắn đồng ý với Hứa Bình, đi chữa trị ung thư cho mẹ cô, tất nhiên hắn nhớ rõ.
- Bây giờ Mạc tiên sinh đang ở đâu, tôi sẽ sai người tới đón?
Hứa Bình khách sáo nói.
- Tôi ở hội đấu giá Đường Triều, đang bán đấu giá một trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689090/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.