- Lâm thiếu uy vũ.
- Lâm thiếu đúng là ra tay hào phóng.
Có người nịnh nọt Lâm Khuynh Thiên.
Vậy mà Lâm Khuynh Thiên ra từ 1 triệu, lên tận 10 triệu.
Nhiều tiền như thế, đều có thể mua mấy công ty nhỏ đưa ra thị trường rồi.
Trong số bọn họ có mấy người là lão tổng xí nghiệp vài tỷ, bảo bọn họ lấy 10 triệu tùy ý, cũng vô cùng khó khăn.
Nhưng chuyện này đối với Lâm Khuynh Thiên chỉ là một câu nói.
- Tiểu tử, cậu còn muốn tăng giá không?
Người đàn ông phúc hậu lúc trước mở miệng khiêu khích.
- 10 triệu, không lấy được thì nhanh chịu thua, đừng lãng phí thời gian của Lâm thiếu.
Người đàn ông cao gầy tức giận nhắc nhở.
Đa số bọn họ đều không lấy ra được nhiều tiền như thế, một tên tiểu tử có thể lấy được sao?
Lâm Khuynh Thiên liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, cười nhạt.
- Mạc tiên sinh, cậu vẫn muốn so tiền với tôi sao?
Mạc Phàm nhíu mày, tiền chỉ là con số với hắn, nhưng không thể không thừa nhận tiền trong tay hắn hơi ít.
Bởi vì có giáo huấn kiếp trước, hắn có được lượng lớn tài phú, cũng chỉ có tu vi cấp Kim Đan, cuối cùng vẫn bị một quyền của Quân Khương Lâm g iết chết, còn không có đường sống đánh trả, cuối cùng nhân tài như không, lúc này hắn mới vội vàng tăng tu vi.
Nếu không hắn đá ném 500 triệu, để Lâm Khuynh Thiên hít khói rồi!
Xem ra hắn phải dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3689089/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.