- Tất cả người của Thần Điện thành Vong Linh, hắn sẽ không.
Rõ ràng chỉ có mấy chữ, lại như Thần Lôi giáng trần, nổ tung trong lòng mọi người, mọi người đều khiếp sợ không nói nên lời.
Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt, sao hắn không biết tử vong chi khí trên người Vong Linh, thứ này tương tự với thi độc trên người cương thi và quỷ khí trên người lệ quỷ.
Nếu hắn dám động vào, thì không sợ những tử vong chi khí này.
Trong mắt hắn chớp lóe dị sắc, vong linh chi khí lan tràn trên tay hắn lập tức ngưng tụ lại, hình thành bên ngoài là Ma Pháp Trận màu đen bên trong là Ngũ Giác Tinh Mang.
Ma Pháp Trận này chớp lóe liền biến mất không thấy, tay Mạc Phàm khôi phục như thường, vẫn óng ánh trong suốt như trước, nở rộ ánh sáng ngũ sắc, căn bản không bị tử vong chi khí ăn mòn.
Khi Ma Pháp Trận xuất hiện, đã đến vị trí mi tâm Vong Linh Titan và Ác Linh Vương.
Cùng lúc đó, sắc mặt U Hồn thay đổi, chỗ mi tâm ông ta, một Ma Pháp Trận tương tự nhưng đơn giản hơn nhiều chớp lóe, tựa như đèn báo hiệu có thể tắt bất cứ lúc nào.
- Vong Linh Ma Pháp?
Mắt U Hồn mở to, vô cùng khiếp sợ, tựa như người bình thường nhìn thấy quỷ.
Rõ ràng Mạc Phàm bị tử vong chi khí ăn mòn, vốn nên chờ chết mới đúng, vậy mà cướp quyền khống chế của ông ta với Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, ngoại trừ Vong Linh Ma Pháp ra thì không còn cái khác.
Không chỉ như vậy, Vong Linh của Mạc Phàm nghe theo quy tắc cá lớn nuốt cá bé, Mạc Phàm có thể cướp Vong Linh của ông ta, chắc chắn sử dụng Vong Linh Ma Pháp cao cấp hơn ông ta.
- Vậy mà cậu biết Vong Linh Ma Pháp?
U Hồn khó mà tin nói.
Ma Pháp thất truyền vô cùng nghiêm trọng, nhất là Vong Linh Ma Pháp được xưng là cấm thuật, ít lại càng ít hơn, một người Hoa Hạ như Mạc Phàm lại có được Vong Linh Ma Pháp cấp cao.
- Pháp thuật trình độ này của ông, cũng dám xưng là Vong Linh Ma Pháp?
Mạc Phàm liếc mắt nhìn U Hồn một cái, khinh thường nói.
Vong Linh Ma Pháp của U Hồn không chế Vong Linh thật sự quá yếu, vậy mà không biết xấu hổ tự xưng là Vong Linh Ma Pháp.
Nếu những Vong Linh Pháp Sư ở Ma giới nghe thấy, chắc chắn dùng ý niệm hình thần phá tán U Hồn.
Ma Pháp Trận ở mi tâm U Hồn lóe lên đến chỗ mi tâm Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, hai người đó lập tức phát ra tiếng khóc rống gào thét, vùng vẫy trong tay Mạc Phàm, muốn thoát khỏi tay hắn.
- Mơ tưởng?
Mạc Phàm lắc đầu cười.
Tay hắn không lớn, nhưng lực lượng như kìm thép, mặc cho Vong Linh Titan và Ác Linh Vương vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát.
- Tôi sẽ cho ông thấy Vong Linh Ma Pháp chân chính, trần quy trần, thổ quy thổ, các người quay về cho tôi.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh lùng, nhẹ giọng quát.
Giọng nói như sấm, ngọn lửa màu đỏ giống như đóa hoa nở rộ sâu trong đồng tử hắn, ngọn lửa như hình trụ bay từ trong mắt hắn ra, bắn vào mi tâm Vong Linh Titan và Ác Linh Vương.
“A…” Tiếng kêu thê lương truyền từ miệng hai người ra.
U Hồn hét lên một tiếng, lùi lại liên tục mấy bước, chỗ mi tâm đỏ bừng, Ma Pháp Trận khống chế Vong Linh Titan và Ác Linh Vương biến mất, bị ấn ký ngọn lửa thay thế.
Sắc mặt U Hồn trắng bệch, hai mắt tràn đầy không cam lòng nhìn chằm chằm Mạc Phàm, Vong Linh Titan và Ác Linh Vương là một trong những chỗ dựa lớn nhất của ông ta, lại bị Mạc Phàm cướp đi dễ dàng.
Vong Linh Titan thì dễ nói, chỉ là ông ta tiện tay chuyển hóa Titan.
Nhưng Ác Linh Vương là ông ta dùng máu hơn một ngàn xử nữ, trên vạn tinh hồn võ giả và rất nhiều nguyên liệu quý hiếm, lúc này mới triệu hồi tới được.
Chỉ riêng thu thập những nguyên liệu này, ông ta đã dùng mất 10 năm.
Hiện giờ có lẽ Ác Linh Vương hơi yếu một chút, nhưng qua một thời gian nữa, ngay cả ông ta cũng không phải là đối thủ của Ác Linh Vương. . ngôn tình sủng
Vong Linh cường đại như thế, ông ta mới triệu hồi ra, còn chưa sử dụng được gì, vậy mà bị Mạc Phàm lấy đi dễ dàng, đơn giản tựa như mượn gió bẻ măng.
Trái tim ông ta như bị người ta đâm một nhát, máu tươi liên tục chảy ra.
Ma Pháp Trận ở chỗ mi tâm U Hồn vừa biến mất, Vong Linh Titan và Ác Linh Vương lập tức thành thật, ngọn lửa màu cam như nham thạch nóng chảy trong núi lửa, chảy ra từ trong mắt Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, trong phút chốc bao trùm hai người.
Âm thanh thiêu đốt đùng đùng vang lên trong cơ thể bọn họ, thân thể to lớn của bọn họ nhanh chóng thu nhỏ lại.
“Vù vù!” Chưa tới một phút đồng hồ, nham thạch nóng chảy nhập vào cơ thể hai người.
Hai người từ hơn hai thước thành hơn 1m9, trên người Ác Linh Vương bao trùm bởi ngọn lửa màu cam, vẫn có áo giáp màu xanh đen, cự kiếm hàn băng.
Trên người Vong Linh Titan có thêm khôi giáp màu đỏ sậm như lưu ly, trong tay có thêm hai thanh chùy ngọn lửa.
Ngoại trừ hình thái thay đổi, khí tức của hai người cũng thay đổi rất nhiều.
Lúc trước hai người âm u lạnh lẽo như cửu u hàn băng, hiện giờ như Viêm Ma địa ngục, xung quanh hai người hừng hực lửa cháy mạnh, thân thể nhỏ một chút, nhưng khí thế vô cùng bức người.
Lúc này Mạc Phàm mới buông hai tay ra, ngọn lửa trong mắt thu nhỏ lại.
Vong Linh Titan và Ác Linh Vương quỳ một gối xuống, hai chữ truyền từ miệng bọn họ ra.
- Chủ nhân!
U Hồn vô cùng khiếp sợ nhìn tân Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, mồ hôi chảy ròng ròng, chỉ trong phút chốc, cả người giống như ngâm vào trong nước, toàn thân ướt đẫm.
Ông ta chưa từng thấy phương pháp Mạc Phàm sử dụng ở trong sách cổ, nhưng Vong Linh Titan và Ác Linh Vương cường đại rất nhiều, không thể nghi ngờ Mạc Phàm sử dụng Vong Linh Ma Pháp cấp cao hơn ông ta nhiều.
Ý niệm của Mạc Phàm khẽ động, Vong Linh Titan và Ác Linh Vương đứng dậy, thân thể to lớn di chuyển, con ngươi lóe sáng ngọn lửa màu cam nhìn về phía U Hồn.
- Ông còn di ngôn gì muốn nói?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, thản nhiên hỏi.
- Mạc đại sư, quả thật cậu rất lợi hại, nhưng cậu muốn giết tôi, không đơn giản như vậy đâu.
U Hồn nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ nói.
Ánh mắt hung ác ước gì có thể băm Mạc Phàm ra vạn đoạn, sau đó dùng để nuôi Ác Linh Vương.
Ông ta nói xong phun ra một âm phù, hắc vụ tản từ quanh ông ta ra, thân thể ông ta lập tức biến thành một quỷ ảnh.
Ông ta chiếm được năng lực quỷ thân trong thần điện ban ân, thân thể có thể hóa hư vô, rất ít vật lý và pháp thuật tấn công thương tổn được ông ta.
Có lẽ nhiệm vụ hôm nay sẽ thất bại, Mạc Phàm đợi Thần Điện bọn họ trả thù đi.
Quả thật Mạc Phàm rất lợi hại, nhưng còn kém xa vương tử Carter của bọn họ.
U Hồn vừa xuất hiện loại hình thái này, đám Hiên Viên Thai nhướn mày.
Hai vị trưởng lão của Long Tổ bọn họ từng gặp U Hồn một lần, đã bị U Hồn dùng quỷ thân chạy trốn.
- Mạc đại sư, chúng ta còn gặp lại, lần sau gặp lại sẽ là lúc tôi lấy lại Vong Linh của tôi.
U Hồn nghiến răng cười lạnh lùng, muốn rời đi.
- Chỉ dựa vào hình thái này mà muốn đi, không biết muộn rồi à?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, lạnh nhạt hỏi.
- Cái gì?
Vẻ mặt U Hồn ngẩn ra, trái tim đập thình thịch.
Trong mắt Mạc Phàm lóe lên ngọn lửa màu cam, một chữ truyền ra. - Tất cả người của Thần Điện thành Vong Linh, hắn sẽ không.
Rõ ràng chỉ có mấy chữ, lại như Thần Lôi giáng trần, nổ tung trong lòng mọi người, mọi người đều khiếp sợ không nói nên lời.
Mạc Phàm vô cùng lạnh nhạt, sao hắn không biết tử vong chi khí trên người Vong Linh, thứ này tương tự với thi độc trên người cương thi và quỷ khí trên người lệ quỷ.
Nếu hắn dám động vào, thì không sợ những tử vong chi khí này.
Trong mắt hắn chớp lóe dị sắc, vong linh chi khí lan tràn trên tay hắn lập tức ngưng tụ lại, hình thành bên ngoài là Ma Pháp Trận màu đen bên trong là Ngũ Giác Tinh Mang.
Ma Pháp Trận này chớp lóe liền biến mất không thấy, tay Mạc Phàm khôi phục như thường, vẫn óng ánh trong suốt như trước, nở rộ ánh sáng ngũ sắc, căn bản không bị tử vong chi khí ăn mòn.
Khi Ma Pháp Trận xuất hiện, đã đến vị trí mi tâm Vong Linh Titan và Ác Linh Vương.
Cùng lúc đó, sắc mặt U Hồn thay đổi, chỗ mi tâm ông ta, một Ma Pháp Trận tương tự nhưng đơn giản hơn nhiều chớp lóe, tựa như đèn báo hiệu có thể tắt bất cứ lúc nào.
- Vong Linh Ma Pháp?
Mắt U Hồn mở to, vô cùng khiếp sợ, tựa như người bình thường nhìn thấy quỷ.
Rõ ràng Mạc Phàm bị tử vong chi khí ăn mòn, vốn nên chờ chết mới đúng, vậy mà cướp quyền khống chế của ông ta với Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, ngoại trừ Vong Linh Ma Pháp ra thì không còn cái khác.
Không chỉ như vậy, Vong Linh của Mạc Phàm nghe theo quy tắc cá lớn nuốt cá bé, Mạc Phàm có thể cướp Vong Linh của ông ta, chắc chắn sử dụng Vong Linh Ma Pháp cao cấp hơn ông ta.
- Vậy mà cậu biết Vong Linh Ma Pháp?
U Hồn khó mà tin nói.
Ma Pháp thất truyền vô cùng nghiêm trọng, nhất là Vong Linh Ma Pháp được xưng là cấm thuật, ít lại càng ít hơn, một người Hoa Hạ như Mạc Phàm lại có được Vong Linh Ma Pháp cấp cao.
- Pháp thuật trình độ này của ông, cũng dám xưng là Vong Linh Ma Pháp?
Mạc Phàm liếc mắt nhìn U Hồn một cái, khinh thường nói.
Vong Linh Ma Pháp của U Hồn không chế Vong Linh thật sự quá yếu, vậy mà không biết xấu hổ tự xưng là Vong Linh Ma Pháp.
Nếu những Vong Linh Pháp Sư ở Ma giới nghe thấy, chắc chắn dùng ý niệm hình thần phá tán U Hồn.
Ma Pháp Trận ở mi tâm U Hồn lóe lên đến chỗ mi tâm Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, hai người đó lập tức phát ra tiếng khóc rống gào thét, vùng vẫy trong tay Mạc Phàm, muốn thoát khỏi tay hắn.
- Mơ tưởng?
Mạc Phàm lắc đầu cười.
Tay hắn không lớn, nhưng lực lượng như kìm thép, mặc cho Vong Linh Titan và Ác Linh Vương vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát.
- Tôi sẽ cho ông thấy Vong Linh Ma Pháp chân chính, trần quy trần, thổ quy thổ, các người quay về cho tôi.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh lùng, nhẹ giọng quát.
Giọng nói như sấm, ngọn lửa màu đỏ giống như đóa hoa nở rộ sâu trong đồng tử hắn, ngọn lửa như hình trụ bay từ trong mắt hắn ra, bắn vào mi tâm Vong Linh Titan và Ác Linh Vương.
“A…” Tiếng kêu thê lương truyền từ miệng hai người ra.
U Hồn hét lên một tiếng, lùi lại liên tục mấy bước, chỗ mi tâm đỏ bừng, Ma Pháp Trận khống chế Vong Linh Titan và Ác Linh Vương biến mất, bị ấn ký ngọn lửa thay thế.
Sắc mặt U Hồn trắng bệch, hai mắt tràn đầy không cam lòng nhìn chằm chằm Mạc Phàm, Vong Linh Titan và Ác Linh Vương là một trong những chỗ dựa lớn nhất của ông ta, lại bị Mạc Phàm cướp đi dễ dàng.
Vong Linh Titan thì dễ nói, chỉ là ông ta tiện tay chuyển hóa Titan.
Nhưng Ác Linh Vương là ông ta dùng máu hơn một ngàn xử nữ, trên vạn tinh hồn võ giả và rất nhiều nguyên liệu quý hiếm, lúc này mới triệu hồi tới được.
Chỉ riêng thu thập những nguyên liệu này, ông ta đã dùng mất 10 năm.
Hiện giờ có lẽ Ác Linh Vương hơi yếu một chút, nhưng qua một thời gian nữa, ngay cả ông ta cũng không phải là đối thủ của Ác Linh Vương. . ngôn tình sủng
Vong Linh cường đại như thế, ông ta mới triệu hồi ra, còn chưa sử dụng được gì, vậy mà bị Mạc Phàm lấy đi dễ dàng, đơn giản tựa như mượn gió bẻ măng.
Trái tim ông ta như bị người ta đâm một nhát, máu tươi liên tục chảy ra.
Ma Pháp Trận ở chỗ mi tâm U Hồn vừa biến mất, Vong Linh Titan và Ác Linh Vương lập tức thành thật, ngọn lửa màu cam như nham thạch nóng chảy trong núi lửa, chảy ra từ trong mắt Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, trong phút chốc bao trùm hai người.
Âm thanh thiêu đốt đùng đùng vang lên trong cơ thể bọn họ, thân thể to lớn của bọn họ nhanh chóng thu nhỏ lại.
“Vù vù!” Chưa tới một phút đồng hồ, nham thạch nóng chảy nhập vào cơ thể hai người.
Hai người từ hơn hai thước thành hơn 1m9, trên người Ác Linh Vương bao trùm bởi ngọn lửa màu cam, vẫn có áo giáp màu xanh đen, cự kiếm hàn băng.
Trên người Vong Linh Titan có thêm khôi giáp màu đỏ sậm như lưu ly, trong tay có thêm hai thanh chùy ngọn lửa.
Ngoại trừ hình thái thay đổi, khí tức của hai người cũng thay đổi rất nhiều.
Lúc trước hai người âm u lạnh lẽo như cửu u hàn băng, hiện giờ như Viêm Ma địa ngục, xung quanh hai người hừng hực lửa cháy mạnh, thân thể nhỏ một chút, nhưng khí thế vô cùng bức người.
Lúc này Mạc Phàm mới buông hai tay ra, ngọn lửa trong mắt thu nhỏ lại.
Vong Linh Titan và Ác Linh Vương quỳ một gối xuống, hai chữ truyền từ miệng bọn họ ra.
- Chủ nhân!
U Hồn vô cùng khiếp sợ nhìn tân Vong Linh Titan và Ác Linh Vương, mồ hôi chảy ròng ròng, chỉ trong phút chốc, cả người giống như ngâm vào trong nước, toàn thân ướt đẫm.
Ông ta chưa từng thấy phương pháp Mạc Phàm sử dụng ở trong sách cổ, nhưng Vong Linh Titan và Ác Linh Vương cường đại rất nhiều, không thể nghi ngờ Mạc Phàm sử dụng Vong Linh Ma Pháp cấp cao hơn ông ta nhiều.
Ý niệm của Mạc Phàm khẽ động, Vong Linh Titan và Ác Linh Vương đứng dậy, thân thể to lớn di chuyển, con ngươi lóe sáng ngọn lửa màu cam nhìn về phía U Hồn.
- Ông còn di ngôn gì muốn nói?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, thản nhiên hỏi.
- Mạc đại sư, quả thật cậu rất lợi hại, nhưng cậu muốn giết tôi, không đơn giản như vậy đâu.
U Hồn nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ hung dữ nói.
Ánh mắt hung ác ước gì có thể băm Mạc Phàm ra vạn đoạn, sau đó dùng để nuôi Ác Linh Vương.
Ông ta nói xong phun ra một âm phù, hắc vụ tản từ quanh ông ta ra, thân thể ông ta lập tức biến thành một quỷ ảnh.
Ông ta chiếm được năng lực quỷ thân trong thần điện ban ân, thân thể có thể hóa hư vô, rất ít vật lý và pháp thuật tấn công thương tổn được ông ta.
Có lẽ nhiệm vụ hôm nay sẽ thất bại, Mạc Phàm đợi Thần Điện bọn họ trả thù đi.
Quả thật Mạc Phàm rất lợi hại, nhưng còn kém xa vương tử Carter của bọn họ.
U Hồn vừa xuất hiện loại hình thái này, đám Hiên Viên Thai nhướn mày.
Hai vị trưởng lão của Long Tổ bọn họ từng gặp U Hồn một lần, đã bị U Hồn dùng quỷ thân chạy trốn.
- Mạc đại sư, chúng ta còn gặp lại, lần sau gặp lại sẽ là lúc tôi lấy lại Vong Linh của tôi.
U Hồn nghiến răng cười lạnh lùng, muốn rời đi.
- Chỉ dựa vào hình thái này mà muốn đi, không biết muộn rồi à?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, lạnh nhạt hỏi.
- Cái gì?
Vẻ mặt U Hồn ngẩn ra, trái tim đập thình thịch.
Trong mắt Mạc Phàm lóe lên ngọn lửa màu cam, một chữ truyền ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]