- Chuyện này còn so cái rắm, chắc chắn là thua, hoàn toàn là tặng không ba mỹ nữ cho Lâm gia.
- Ai nói không phải chứ?
- Tiểu tử này đúng là điên rồi, đáng tiếc cho ba mỹ nữ kia.
Xung quanh tràn đầy tiếng nghị luận, cơ bản không ai coi trọng Mạc Phàm.
Lâm Thiên Bắc và Tôn Thiên Bình khẽ nhếch miệng, cười đắc ý, giống như nhìn thấy bộ dạng thua thảm hại của Mạc Phàm.
Trên mặt đám cha Mạc Phàm tràn đầy vẻ lo lắng, lớp thực nghiệm đại học Hoa Thanh là trường học tốt nhất ở Hoa Hạ, gần như là không thể thắng, trừ phi là trường nước ngoài.
Nhưng thi những trường trong nước cũng rất khó khăn, Mạc Phàm bế quan trong biệt thự 8 tháng, sao có thể nhận được thư thông báo trúng tuyển?
Mạc Phàm cười khinh thường, hắn đang định gọi Bàn Tử lấy giấy thông báo trúng tuyển ra.
“Két!”
Tiếng xe phanh gấp truyền đến, một chiếc xe chuyển phát nhanh dừng trước cửa nhà hàng, một mỹ nữ mặc trang phục chuyển phát nhanh cầm một xấp thư đi tới.
- Xin hỏi Mạc Phàm Mạc tiên sinh lớp hai năm ba trường trung học Đông Hải có ở đây không?
Mỹ nữ nhìn thấy nhiều người như vậy, có chút nhút nhát hỏi.
- Là tôi, tìm tôi có chuyện gì?
Mạc Phàm nhướn mày nói.
Nghe thấy câu này, vẻ mặt cô gái vui mừng phát khóc, giống như nhìn thấy người thân thất lạc nhiều năm của mình.
- Cuối cùng tôi cũng tìm được cậu, tôi tìm cậu rất vất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688990/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.