- So thư trúng tuyển sao?
- So chuyện này với Lâm Đào, chắc chắn trạng nguyên tỉnh được trường tốt nhất, nghành đứng đầu rồi.
- Nếu như là tôi, tôi sẽ lập tức nhường lại, Lâm gia người ta đã nhường một bước, không lấy bối cảnh gia tộc đè bọn họ, đã coi trọng bọn họ lắm rồi, còn ở đây mà mất mặt xấu hổ.
Một người khách của Lâm gia khinh bỉ nói.
- Ai nói không phải chứ?
Một người khác phụ họa nói.
Sắc mặt cha Mạc Phàm trầm xuống, thành tích của Lý Thi Vũ không tệ, thi được trường đại học Phục Sáng ở Giang Nam.
Mạc Phàm không tham gia thi vào trường cao đẳng, nhưng ông biết Mạc Phàm được Tần gia cử đi học đại học quốc phòng Đông Hải.
Hai trường đều coi như không tệ, nhưng so với lớp thực nghiệm đại học Hoa Thanh của Lâm Đào, thì kém xa.
- Bạn học cũ, Lâm tiên sinh đã nói với cậu như vậy, cậu còn tranh làm gì?
Tôn Thiên Bình âm dương quái khí nói.
Cha Mạc Phàm nhíu mày thành chữ “Hỏa”, quả đấm cũng nắm chặt lại.
Ở đây chỉ có vẻ mặt Lâm Đào với Triệu Phi, Đinh Tuấn Kiệt ngẩn ra, biểu cảm mơ màng.
Nhất là Lâm Đào, da đầu anh ta run lên.
Anh ta không nói cho cha anh ta biết qua điện thoại, anh ta bị Mạc Phàm làm mất mặt như thế nào.
Ai biết cha vừa đi lên, liền muốn so thư trúng tuyển, chuyện này không khác gì va vào họng súng?
Anh ta đã đụng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688989/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.