- A Hào, không phải ông ta thích chơi giả bị đâm xe sao, tìm một chỗ cho ông ta chơi đùa đi.
Mạc Phàm nói với A Hào.
Y tiên bất tử hắn mà cũng dám ám sát, không phải Mã Hồng này là lão đại đám giả đâm xe ở Đông Hải sao, vậy cho ông ta chơi đủ.
- Dạ, Mạc tiên sinh!
A Hào cung kính nói.
Anh ta nắm lấy cánh tay còn lại của Mã Hồng, đập nát một cách dễ dàng.
Anh ta xách Mã Hồng lên đơn giản như xách một con gà, đi về phía xe bọn họ.
- Không, không, Mạc tiên sinh, tôi sai rồi, cậu tha cho tôi một mạng, tôi trên có già, dưới có trẻ…
Mã Hồng hoàn toàn luống cuống, hoảng sợ kêu lên, tiếng kêu vô cùng thảm thương.
Bình thường bọn họ giả bị đâm đều đợi xe dừng lại, khi không sơ hở mới đi đâm.
Để A Hào chơi với ông ta, chắc chắn bị đâm nát bươm.
Tuy ông ta không biết bị đâm đau đớn thế nào, nhưng ông ta từng ném một người bạn kiếm được một khoản tiền đầu tiên.
Vẻ mặt người nọ thống khổ, cả đời sẽ không chết, ông ta không muốn như vậy.
Sắc mặt Mạc Phàm như thường, không có một chút thương hại.
Ông ta trên có già, dưới có trẻ, nhưng khi đánh người có nghĩ tới người khác trên có già, dưới có trẻ không?
A Hào tát “Bốp” một cái, đánh Mã Hồng choáng váng, nhét vào trong xe, lái xe rời đi.
- Tiểu Long, cậu thu thập những người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688802/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.