Mạc Phàm nhíu mày, hai chữ xuất hiện trong đầu hắn.
- Đoạt xác?
Sau khi con người chết, thân thể hủy diệt, linh hồi có thể đầu thai chuyển thế, cũng có thể mượn xác hoàn hồn, cái sau cũng có thể gọi là đoạt xác.
Sau khi thân thể của một số tu sĩ cường đại bị hủy sẽ lựa chọn cái sau.
Dù sao sau khi luân hồi chuyển thế, tu vi và trí nhớ đều biến mất toàn bộ, rất có khả năng còn vô duyên với tiên đạo.
Cho nên một số người tự phong ấn thần hồn của mình vào đồ nào đó, một khi tìm được thân thể thích hợp sẽ mạnh mẽ đoạt xác, bóng đen này là như vậy.
Ngay từ đầu hắn đã cảm thấy Kim Tự Tháp kia và Trấn Sơn Phù hơi cổ quái, chỉ là không ngờ tới sẽ là một cái bẫy như vậy.
Ánh sáng lạnh trong mắt Mạc Phàm lóe lên, nhắm mắt lại, lại mở mắt ra.
Hắn đã đến trong một biển lớn mênh mông sóng xanh, ngồi khoanh chân, dưới người là Đạo Cơ của hắn, một tiểu tháp chỉ có bốn tầng.
ể ắKhông gian biển lớn mênh mông này đúng là Thức Hải trong Linh Đài của hắn.
Trước khi đến Trúc Cơ, rất khó tiến vào trong Thức Hải của mình, hiện giờ hắn đã đến Trúc Cơ trung kỳ, đối với hắn mà nói không có bất luận độ khó gì.
Lúc này trong Thức Hải ngoại trừ hắn ra, còn có một lão giả hắc y đứng đối diện, mắt nheo lại, đôi mắt như độc xà, khóe miệng nhếch lên tươi cười tà mị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688778/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.