Mạc Phàm vừa nói xong, Chu Trường Hoằng và A Hào cảnh giác nhìn theo ánh mắt Mạc Phàm, nhìn khu đất trống phía xa.
- Mạc tiên sinh, ở đó có người sao?
Chu Trường Hoằng nhíu mày hỏi.
- Mộc Đầu, ngươi dọa ai thế?
Tiểu hồ ly nhìn thoáng qua, bĩu môi nói.
Nếu ở đó có người, sao nó lại không phát hiện được?
- Có, nhưng rất lợi hại.
Mạc Phàm đứng ở cửa phòng luyện khí, tiếp tục nói:
- Xuất hiện đi, có cần tôi bắt ông đi ra không?
Những lời này vang lên, một tiếng “ồ” nhẹ truyền từ chỗ Mạc Phàm nhìn đến.
Một người khoảng 30, 40 tuổi, gương mặt cương nghị, làn da tối đen mặc trang phục ngụy trang.
Người này vừa xuất hiện, mắt A Hào và Chu Trường Hoằng mở to, tràn đầy vẻ khó tin?
Vậy mà người này có thể như tắc kè hoa, hơn nữa người này bọn họ cũng không lạ gì, đúng là chú Long vệ sĩ bên cạnh Gia Cát Nguyệt.
Nhưng lúc này chú Long rất khác, khóe miệng nhếch lên tươi cười hung ác nham hiểm, hai mắt nheo lại, như độc xà để mắt đến con mồi, làm cho người ta có cảm giác vô cùng lạnh lẽo, không còn là người trung can nghĩa đảm đi theo Gia Cát Nguyệt lúc trước.
- Không phải ông đã chết rồi sao?
A Hào hỏi.
Rõ ràng bọn họ nhìn thấy một kích của chú Long không làm hại được quỷ xà vương, bị một đuôi đánh bay, vậy mà không chết, còn đến được đây.
Chú Long không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688770/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.