Thanh niên punk nhíu mày, anh ta biết Hà Thủ Ô trăm năm này không có dễ lấy như vậy.
- Tiểu tử, cậu muốn chơi thế nào?
- Rất đơn giản!
Mạc Phàm cười nhạt, đảo mắt nhìn xung quanh, cầm lấy một tảng đá nhỏ to bằng nắm tay ở bên cạnh.
- Như vậy đi, nếu các anh có thể nhặt tảng đá này lên được, thì coi như các anh thắng, thế nào?
Lời này vừa nói ra, không ít người sửng sốt, sau đó cười to.
Nhặt một tảng đá nhỏ như vậy sao?
Đùa giỡn gì vậy?
- Có phải tiểu tử này uống nhiều rượu nếp hay không, say rồi à?
- Tôi thấy đầu cậu ta bị rượu vào rồi, khả khà.
Trên khắp khu đất trống tràn đầy tiếng cười to.
Mạc Phàm vốn không có bất luận phản thắng gì, hoàn toàn là tặng quà, hiện giờ lại càng không khác gì chịu thua.
Đám Triệu Tân đều bật cười, vốn tưởng rằng Mạc Phàm sẽ đổi phương thức có lợi với mình, ai biết trái lại càng đơn giản hon.
Như vậy cậu ta còn có khả năng thắng sao?
Lần này ngay cả Gia Cát Nguyệt cũng nhíu mày, vừa rồi Mạc Phàm lấy Hà Thủ Ô ra làm cô nhìn với cặp mắt khác xưa. Hiện giờ Mạc Phàm hoàn toàn giống tác phong đánh cược của đám con nhà giàu, còn là loại vô cùng ngốc nghếch. Mấy đội trưởng đội mạo hiểm này có thể di chuyển tảng đá nặng hơn 50 cân, huống chi là một tảng đá bằng nắm tay. - Tiểu tử, cậu không lầm đấy chứ? Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688761/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.