Thanh niên punk lấy túi bột phấn trong túi ra ném xuống đất.
Bọn họ dã ngoại quanh năm, đều dùng bột phấn đuổi sói rắc xung quanh, loại bột phấn này không chỉ có thể phòng sói phòng dã thú, đối với rắn, côn trùng. chuột, kiến cũng có tác dụng, chỉ là hiệu quả tương đối ngắn, thường cách một khoảng thời gian phải rắc một lần nữa.
Tuy nơi này có thôn xóm, nhưng khó đảm bảo đảm sói hoang đói khát sẽ không thừa dịp ban đêm mà đánh lén.
Chỉ là túi trong tay anh ta không phải bột xua sói.
Mạc Phàm nhìn lướt qua túi bột trong tay thanh niên punk, nhíu mày, trong mắt hiện lên hàn quang.
- Thế nào, đội mạo hiểm khác đã đồng ý rồi, còn thiếu đội hái thuốc các cậu thôi, đều là lão đại trong đội đứng ra thi, nếu cậu không được, có thể bảo vệ sĩ của cậu ra đấu.
Thanh niên punk khinh miệt nói.
Nhìn như cho Mạc Phàm cơ hội lựa chọn, thực ra là phá hỏng đường lùi của Mạc Phàm.
Nếu Mạc Phàm để A Hào đứng ra, chắc chắn sẽ bị mọi người ở đây chê cười.
- Tôi thấy cậu bảo vệ sĩ đứng ra là được, nếu không tối nay chỉ có cậu gác đêm thôi.
- Đúng vậy...
Vài người không có ý tốt bên cạnh thanh niên punk cười to.
Bên này vừa cười to, mấy người đang uống rượu và khoác loác bên kia quay sang nhìn.
Đám Gia Cát Nguyệt cũng cười, đợi xem trò hay.
Tay chân Mạc Phàm đều nhỏ, cho dù cho cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688760/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.