Lời này vừa vang lên, một người trung niên mặc tây trang, đeo kính gọng vàng hào hoa phong nhã đi từ phía sau đến.
Người đàn ông này nhìn thấy Trần Trùng, ông ta vội vàng nhiệt tình chào
hỏi.
Hóa ra là Trùng ca xử lý chuyện này, đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?
Trần Trùng nhìn người tới, cằm hơi nâng lên, trên mặt lộ ra sắc lạnh.
- Hóa ra là Tưởng Vân Sinh ông chủ Tưởng, người Tưởng gia các ông phá trạm xăng dầu của ông chủ Tiền, làm 30 anh em tôi bị thương còn bảo tôi bồi thường cậu ta 5000 vạn, ông nói xem tôi khỏe không?
Sau khi Hầu Tam nói cho anh ta chuyện này, anh ta lập tức gọi điện cho Tưởng gia.
Dù sao Tưởng gia cũng là danh môn vọng tộc ở thành phố Đông Hải, nếu thật sự là người Tưởng gia, ít nhiều gì cũng phải cho chút mặt mũi, ít nhất phải để cái mạng.
Dĩ nhiên quan trọng nhất chính là, nếu là người Tưởng gia, bồi thường phải nhiều không ít.
Nếu giết ít một cái mạng, bọn họ có thể thêm ít tiền, bọn họ càng nguyện ý kiếm được nhiều tiền, dù sao tiền bạc mới là chân thực, mạng người như cỏ rác.
- Còn có chuyện này sao?
Tưởng Vân Sinh khẽ nhíu mày, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Trần Trùng thoạt nhìn là nể mặt Tưởng gia, thật ra là muốn kiếm được nhiều
tiền hơn, thân là người làm ăn, sao ông ta có thể không hiểu?
Ông ta liếc mắt nhìn Mạc Phàm đầy chán ghét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688724/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.