Có thể nói thần thức càng mạnh thì trí nhớ cũng càng mạnh.
Lâm Đào này đeo một khối Hoàng Tuyền Thạch mà muốn so trí nhớ với hắn sao?
Quá coi trọng Hoàng Tuyền Thạch của anh ta rồi, cũng quá coi thường y tiên bất tử hắn.
Không có Hoàng Tuyền Thạch, Lâm Đào chỉ giống một người bình thường.
Cho dù có Hoàng Tuyền Thạch, dựa vào thứ này để tăng thần thức cũng không thể đánh đồng với thần thức hắn tu luyện.
Nếu làm bài thi Lâm Đào còn có khả năng thắng một chút, nhưng so trí nhớ, con kiến có thể so với tiên nhân sao?
Mạc Phàm nói xong cả phòng học lặng ngắt như tờ.
600 bài thơ cổ, Mạc Phàm nhớ hết rồi? Nếu lúc trước hắn nói sẽ không có ai tin tưởng.
Nhưng trước đó Lưu Phong nói ra gần 20 bài thơ, Mạc Phàm đều đọc thuộc được hết, còn không cần thời gian suy nghĩ.
Không phải nhớ kỹ 600 bài thơ cổ thì là gì?
Ánh mắt cả đám người nhìn Mạc Phàm đều là khó có thể tin, Mạc Phàm nổi
tiếng về đánh nhau trong trường học, trí nhớ này cũng quá biến thái rồi?
Nhất là Lâm Đào lại càng ngốc như gà gỗ.
Mạc Phàm học thuộc nhiều như vậy, mà bài thứ nhất của anh ta vẫn dừng đó.
Chỉ cần Mạc Phàm đọc bừa một số sau 300, anh ta có 60% trở lên không thuộc, anh ta còn so cọng lông.
Oán khí và lửa giận không gì sánh nổi xuất hiện trong lòng anh ta, cho dù là ở cuộc thi trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-trong-sinh/3688714/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.