Từ Quý Phi cười nói: “Bước thứ nhất là chú phải nắm được giới võ lâm ở Vân Đỉnh. Theo anh được biết thì ở đó có một thế lực thần bí, đến Liễu Trọng Hiên cũng không dám vớ vẩn, nếu chú chiếm được nơi đó thì chắc chắn tất cả mọi người sẽ nể phục”.
Ngô Bình: “Vân Đỉnh là quê em, chắc chắn em sẽ làm rồi”.
“Xử lý Vân Đỉnh xong thì có thể thuận thế lên tỉnh luôn, có uy của hai thành phố, thêm hỗ trợ của nhà họ Từ nữa thì mọi người trong giới cứ phải gọi là tới công chuyện với chú”.
Nói đến đây, Từ Quý Phi chợt lạnh mặt: “Bước thứ ba là giải quyết Liễu Trọng Hiên, ông ta phải chọn giữa khuất phục và biến khỏi nơi này”.
Ngô Bình: “Anh ba, nhất định phải trở mặt với nhau ư?”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Chỉ có người thực lực bình bình mới phải sống trong thoả thuận, khi bên nào chèn ép được bên kia thì sẽ sẽ xảy ra tranh chấp và chiếm đoạt ngay”.
Ngô Bình thở dài nói: “Khi nào đến lúc đó hãy hay”.
Từ Quý Phi: “Nói vậy là chú đồng ý rồi hả?”
Ngô Bình gật đầu: “Em biết vị trí này khó mà ngồi được, nhưng nếu có nhà họ Từ giúp sức thì em không có lý do nào để từ chối cả”.
Từ Quý Phi bật cười: “Tốt, chuyện này coi như xong. Chú mau về Vân Đỉnh rồi lên kế hoạch đi”.
Ngô Bình: “Anh ba, có chuyện này em muốn nói với anh, em vừa giải độc cho Đoàn Long đấy”.
Từ Quý Phi: “Đoàn Long nào cơ?”
Ngô Bình kể vắn tắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444617/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.