Thấy thế, Hạ Liên tức đến mức xì khói, cô ấy liếc nhìn Đoàn Long rồi cố nhịn. Chờ Ngô Bình đi rồi, cô ấy mới nói: “Tốt xấu gì cũng kiếm cả đống tiền của người ta mà vẫn ki thế không biết, đúng là mất mặt!”
Đoàn Long cười lớn nói: “Tôi lại thấy cậu ta thú vị đấy chứ”.
Anh ta ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Cô chọn vài chai rượu ngon và xì gà mà tôi cất cho bác sĩ Ngô nhé, coi như quà cảm ơn”.
Hạ Liên trợn tròn mắt: “Anh Long, chúng ta đã trả tiền rồi mà, còn tặng quà làm gì nữa?”
Đoàn Long cười nói: “Cậu ta đã cứu mạng tôi”.
Nghe thấy thế, Hạ Liên ngậm miệng ngay rồi ngoan ngoan gật đầu.
Rời khỏi khách sạn, Ngô Bình sa sầm mặt rồi về phố Lệ Thuỷ.
Nhà cửa đã được dọn dẹp sạch sẽ, Từ Quý Phi đang ngồi điều chỉnh hơi thở ở phòng khách chờ anh về.
Nhà cửa đã trở lại như ban đầu, Ngô Bình nhìn trái ngó phải rồi vô cùng hài lòng, anh bỏ đồ lấy ở khách sạn xuống bàn rồi nói: “Anh ba, làm vài ly không?”
Khí tức của Từ Quý Phi vững như bàn thạch, tu vi ở cảnh giới Tiên Thiên đã vững vàng hơn, ông ấy cười nói: “Thôi, chú đã suy nghĩ xong chưa?”
Ông ấy đang nhắc đến chuyện muốn Ngô Bình tiếp quản địa bàn của Chu Phật Sinh.
Ngô Bình ngồi xuống chỗ đối diện với Từ Quý Phi, sau đó cầm đồ ăn vặt lên ăn rồi nói: “Anh ba, tỉnh K đâu chỉ có mỗi khu đó, các huyện bên dưới có nhiều nhân vật tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444616/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.