Ngô Bình biết người của Tham Lam Điện đã đến nên nói: “Cho họ vào”.
Hai người vẫn ngồi uống tiếp, một lát sau, có tiếng bước chân vang lên, có năm người đi tới.
Ngô Bình không thèm nhìn, nhưng vẫn cảm thấy được khí tức mạnh mẽ toả ra từ người họ, trong số này có một người ở cảnh giới Tiên Thiên, hai người ở cảnh giới Thần, còn lại đều ở cảnh giới Khí.
Người đi đầu là một ông già vừa trắng vừa béo, chắc chỉ cao mét rưỡi, ông ta cười lớn nói: “Xem ra các vị đã biết chúng tôi là ai rồi, nhưng tiếc là hôm nay chúng tôi buộc phải xử lý nhà họ Đường”.
“Khẩu khí lớn nhỉ!”, Ngô Bình vẫn ngồi đó, anh nghiêng người nhìn họ rồi nói: “Một lũ cặn bã mà cũng dám động tới tôi ư?”
Ông già kia sầm mặt nói: “Thằng ranh, mày cứ khua môi múa mép đi, lát tao sẽ cho mày chết!”
“Thế à?”, Ngô Bình ném tấm lệnh bài bằng gỗ về phía ông ta.
Ông già giơ tay ra nhặt rồi nhìn, sau đó ngẩn ra rồi như nghĩ ra điều gì đó, lập tức biến sắc mặt, tay cũng run đến mức làm rơi tấm lệnh bài xuống đất.
“Cậu…”, ông ta nhìn Ngô Bình rồi liên tục lùi lại với vẻ hoảng sợ.
Ngô Bình chầm chậm đứng dậy rồi bước tới gần ông ta, sau đó lạnh giọng hỏi: “Ông đã biết tôi là ai chưa?”
Ông già mướt mồ hôi rồi run rẩy nói: “Xin lỗi! Tôi không biết cậu là người của Đông Phật tiên sinh, tôi đáng chết!”
Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444352/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.