Kiều Bộ Tiên cười lớn nói: “Nghe tên gần giống nhau, nhưng cấp bậc thì xa nhau lắm”.
Ngô Bình: “Nhưng Tiên Thiên chính là thần tiên rồi, hơn nữa còn là một thần tiên rất giỏi”.
Kiều Bộ Tiên càng nghĩ càng thấy Ngô Bình thú vị, ông ấy cười nói: “Nếu không gặp Hồng Lăng thì ta cũng muốn nhận cậu làm đồ đệ”.
Ngô Bình chợt nảy ra một ý: “Hay tiên sinh nhận tôi làm đồ đệ đi, tôi chưa có sư phụ”.
Kiều Bộ Tiên ngạc nhiên: “Cậu không có sư phụ ư?”
Ngô Bình cười nói: “Ban nãy, tôi nói dối”.
Kiều Bộ Tiên cười phá lên rồi hỏi: “Thế cậu có muốn bái tôi làm sư phụ không?”
Ngô Bình rất thông minh nên lập tức quỳ xuống ngay: “Đồ nhi Ngô Bình bái kiến sư phụ”.
Kiều Bộ Tiên rất vui, ông ấy đỡ Ngô Bình dậy rồi nói: “Trong đời ta chỉ nhận đúng ba đồ đệ, con là người thứ tư đấy”.
Ngô Bình vội nói: “Sư phụ, người có thể cho con lên làm đồ đệ thứ ba được không, con không muốn gọi Hồng Lăng là sư tỷ”.
Kiều Bộ Tiên nói: “Tự con thương lượng với cô bé đi”, một sự thiên vị rõ ràng.
Ngô Bình cạn lời, sao anh không bái sư sớm hơn chứ?
Chẳng mấy chốc đã có người mang trà tới, Kiều Bộ Tiên mở ra ngửi rồi cười nói: “Được lắm!”
Ông ấy nói với Ngô Bình: “Ngô Bình, ta phải đi xử lý một vài chuyện gấp rồi, tạm thời không thể truyền thụ gì cho con được. Nửa năm nữa, thầy trò ta sẽ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444351/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.