Trong đó có một thanh kiếm còn được bảo quản khá tốt, trên thân kiếm có một đường vân rồng rõ ràng, phần chuôi kiếm được khắc từ một viên ngọc đen.
Thấy thanh kiếm này, Ngô Bình liền cảm thấy nó rất đặc biệt. Sau khi mở mắt nhìn thấu vạn vật ra, anh liền nhìn thấy kiếm khí không ngừng tuôn ra từ thanh kiếm này, nó dài tầm nửa mét, hình dáng như một luồng điện!
"Đây là kiếm gì vậy? Nó có nguồn năng lượng thật mạnh mẽ!", anh vô cùng kinh ngạc.
Nhưng ít nhất anh cũng biết kiếm này rất tuyệt, liền hỏi: "Ông chủ, kiếm này giá bao nhiêu?"
Ông chủ là một người đàn ông trung niên béo phì, ông ta cười nói: "Cậu bạn biết nhìn hàng đấy, đây là danh kiếm thời Chiến quốc, được đại sư đúc kiếm làm nên. Nếu tôi không thiếu tiền thì cũng không bán nó đâu".
Ngô Bình chẳng hề tin, anh nói: "Bao nhiêu?"
"Cậu đưa tôi một trăm nghìn tệ đi". Ông ta chớp mắt, nói.
Ngô Bình nhíu này: "Đắt quá, ba mươi nghìn tệ thì tôi lấy".
Người đàn ông vội kêu lên: "Trời ạ, tôi nói một trăm nghìn tệ mà cậu mặc cả còn ba mươi nghìn tệ, ở đâu ra cái lý như vậy? Thế này nhé, chúng ta nhượng bộ một chút đi, tám mươi nghìn tệ".
"Bốn mươi nghìn tệ, không thêm nữa đâu", Ngô Bình nói.
Chủ sạp cười khổ: "Bốn mươi nghìn thực sự không bán được, bảy mươi nghìn đi. Đây là giá thấp nhất rồi, không thể giảm nữa đâu".
Hai người bày đặt trả giá suốt một hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444219/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.