Ông già nhận được tiền thì gật đầu, sau đó lại tiếp tục hút thuốc, bán hàng.
Cất đống tiền pháp đi nà Ngô Bình vô cùng kích động. Có được hai xâu tiền pháp Ngũ Đế lớn này thì anh có thể dễ dàng phá giải sát trận ở vịnh Bạch Long!
Anh không biểu hiện gì mà tiếp tục đi dạo. Đến khi hết đường anh lại rẽ sang dạo một đường khác.
Khi đến vị trí chính giữa, anh lại dừng lại.
Anh thấy trên một cái bàn cũ nát có phủ một tờ giấy trắng, trên giấy trắng có ba lạng thuốc khô cong, màu hệt như màu huyết lợn, hình dáng giống linh chi nhưng đầu rất nhỏ, có cảm giác rất kỳ lạ.
Anh mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật thì phát hiện những cây thuốc này tỏa ra ánh đỏ nhàn nhạt. Tim anh không khỏi nảy lên, liền cầm lên quan sát tỷ mỉ, rồi lại ngửi thử.
"Huyết chi!". Tim anh đập như điên, loại thuốc này vô cùng quý hiếm, hiệu quả vô cùng cao, sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Anh cố ý hỏi: "Ông chủ, đây là linh chi à?"
Ông chủ là một người đàn ông trung niên mặc áo jacket màu đen, mặt đầy nếp nhăn. Ông ta nói: "Đây là bảo bối gia truyền của nhà tôi, tổ tiên tôi là thần y từng chữa bệnh cho Hoàng đế".
Nếu như người khác nghe vậy chắc chắn sẽ nghĩ người đàn ông nói khoác, nhưng Ngô Bình thì không. Bởi nếu tổ tiên ông ta không phải thần y thì sao có thể có loại Huyết chi này được?
Nhưng anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444218/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.