Thật ra người Hồng Lăng chẳng bẩn tẹo nào, cô ấy là cao thủ cảnh giới Khí, da dẻ như ngọc, không vương một hạt bụi. Nhưng cô ấy vẫn nghe lời Ngô Bình và đi tắm.
Trong lúc Hồng Lăng đi tắm, Ngô Bình đã gọi cho Lý Quảng Long: “Anh bảo nhà họ Cung đế khách sạn gặp em”.
Lý Quảng Long: “Chú em, chú không đến nhà họ à?”
Ngô Bình: “Chỗ mình chọn sẽ yên tâm hơn”.
“Ok, anh sẽ gọi cho họ ngay”.
Sau khi nhận điện, Cung Lôi hừ lạnh nói: “Ngô Bình này đúng là quá đáng!”
Hiện giờ, ngoài người nhà họ Cung ra, vẫn còn một người thanh niên khác đang ở trong phòng khách. Anh ta có dáng người cao lớn, đang ngồi ngay ngắn ở vị trí trung tâm với vẻ kiêu ngạo.
Nghe Cung Lôi nói vậy, anh ta nhíu mày nói: “Chú Cung, có chuyện gì thế ạ?”
Cung Lôi thở dài nói: “Cậu Trương, nhà họ Cung chú đang vương chút chuyện. Nhà chú đã đắc tội với một cao thủ võ lâm, cậu ta tự nhận là giỏi nhất tỉnh nên chẳng coi ai ra gì. Một lần, cậu ta trêu con gái ngoài đường, Kỳ Binh thấy thế nên nói vài câu, thế là cậu ta đánh thằng bé một trận, ngoài ra còn giết mấy vệ sĩ nhà chú”.
“Mà nào đã xong, cậu ta còn bắt nhà chú đền một trăm triệu! Đồng thời bắt Kỳ Binh quỳ xuống dập đầu xin lỗi với cậu ta. Cháu nói xem như thế có phải là sỉ nhục người khác không?”
“Sao lại có chuyện vô lý như vậy!”, cậu thanh niên đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/444187/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.