Chương trước
Chương sau
Thế là Ngô Bình lại rơi vào trạng thái thiền định, chỉ qua mấy tháng đã tìm hiểu được chín loại Nhất phẩm Đại Đao. Từ đó, anh lại tiếp tục lĩnh ngộ Kiếm Đạo. Vương Tọa, trạng thái Hiền giải giúp sức tìm hiểu của anh tăng thẳng lên nhanh chính lĩnh ngộ đạt đến Chín Thành của Kiếm Đạo Vương Tọa!

Vì vậy Định Quang Trảm kết hợp với Nhất Phẩm Đại Đạo, hóa thành Định Quang Phân Thần Trảm!

Vô Gian thủ kết hợp với hai Nhất phẩm Đại Đạo, sáng chế ra Vô Giang Trấn Ngục Thủ!

Thiên Huyễn Trảm dung hợp với Nhất phẩm Đại Đạo, sáng chế ra Thiên Huyễn Cách Không Trảm!

Tam Thế Trảm cũng kết hợp với Vô Thượng Đại Đạo và ba lại Nhất phẩm Đại Đạo, sáng tạo ra Tam Thế Luân Hồi Trảm!

Từ đó Ngô Bình nhớ về Chân Hư Kinh do Thánh Hoàng để lại, anh đã từng †ìm hiểu rất nhiều Diệu Đế từ trong đó. Lúc này, anh lập tức kết hợp vài loại Nhất phẩm Đại Đạo sáng chế ra Chân Hư Huyễn Giới.

Đến bây giờ, anh nhanh chóng tuy luyện Hoàn Thành Đạo Cảnh. Sau hai năm rưỡi, anh đã đạt Đạo Thai Cảnh của Tam Trọng Đạo Cảnh!

Đạo Thai Cảnh là ngưng tụ Đạo Pháp của mình thành Đạo Thai, sau khi Đạo Thai phát triển sẽ sinh ra Đạo Anh. Đạo anh khác với Dương Thần ở chỗ, nó càng thuộc về hình thái tính mạng cao cấp hơn.

Chuyện ngưng tụ Đạo Thai không khó, nhưng chuyện phát triển Đạo Thai bắt buộc phải ngưng tụ Đạo Loại. Đạo Loại là kiến thức bản thân hiểu được về vũ trụ, khi nó lớn lên thì có cơ hội trưởng thành Đại Đạo mới!

Ngô Bình có giữ một bộ Thất Tuyệt Thiên Thư, trong này là kiến thức do bảy vị cường giả Tuyệt Thế hiểu về Thiên Đạo Thất Chủng, anh dốc sức tìm hiểu. Vô Thượng Đại Đạo mạnh hơn Vạn Đạo, cho nên dù anh có tìm hiểu Thấy Chủng Đại Đạo thì tốc độ vẫn rất nhanh, thoáng chốc anh lần lượt tìm hiểu xong Thất Mai Đạo Chủng.

Mỗi Đạo Thai của Ngô Bình đã một quả Đạo Loại, khí tức của Đạo Thai lập tức mạnh lên đôi phần. Đáng nói là, theo tu vi tăng lên vô tình anh tìm được tìm được cơ hội đột phá lên Hiền Vương Cảnh.

Hiền Vương Cảnh là phải mượn sức mạnh tháo gỡ gông xiềng tiềm năng trong cơ thể, trí tuệ tiếp tục tăng trưởng, thể chất cũng tăng để cho cơ thể càng trở nên hoàn mỹ.

Thật ra lúc Ngô Bình luyện thành Cửu Biến, đã có khả năng vô hạn rồi. Nhưng Hiền Vương Cảnh Giới tăng lên là một loại cụ thể tăng lên, trí tuệ và thể chất cũng tăng lên rõ ràng. Một khi những thứ này tăng lên là ở một mức độ nào. đó của Nhân tộc, có thể giúp Ngô Bình đạt đến sức mạnh và trí tuệ cao nhất của con người.

Đương nhiên, không phải một vị Hiền Vương Đô nào cũng đạt đến hạn cao. nhất như thế. Mà đa số người chỉ bước vào một cảnh giới này, trí tuệ và thể chất cũng sẽ tăng nhưng cách mức cao nhất một đoạn khá xa.

Do Ngô Bình có Cửu Biến Cảnh cộng với tu luyện trong thời gian dài, nên chuyện anh trở thành Hiền Vương dễ như mây trôi nước chảy. Thêm vào đó, anh vừa bước vào Hiền Vương Cảnh đã đạt đến trình độ cao nhất, mức cao nhất của con người! Sau này hẳn tu luyện tiếp sẽ thành Thánh Cảnh. Thánh Cảnh là trình độ khác của tính mạng, có nhiều khả năng và mạnh hơn mức độ cao nhất.

“Roèn roẹtI”

Cuối cùng không trung nổ lên tiếng sấm vang rền, thì ra đó là Nhân Vương Kiếp đến!

Không vượt qua Nhân Vương Kiếp sẽ không được chính thức vào Nhân Vương, Ngô Bình ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung. Đỉnh điện đã bị lôi kiếp lần trước nổ nát, nhờ đó anh có thể chứng kiến bầu trời sao của vũ trụ.

Trong bầu trời sao, vô số ánh sao lập lòe hội tụ lại thành một vùng ánh sao. trên bầu trời. Ánh sao rung chuyển, hóa thành Thần Lôi.

Không còn kịp suy nghĩ, Thần Lôi tinh quang thứ nhất đã đánh xuống. Cơ thể Ngô Bình tê rần, sau đó chính là cảm giác đau đớn ập đến.

Nhân Vương Kiếp bình thường phải chịu ba lần sét đánh, nhưng Ngô Bình lại khác. Sau ba tia chớp lại thêm ba tia chớp nữa mà mỗi đường giáng xuống lại tăng mạnh hơn rất nhiều đường trước đó!

Sau khi Thần Lôi thứ chín mươi hạ xuống, Ngô Bình đã bị đến mức cơ thể máu me bê bết, nhưng mà năng lực khôi phục của anh rất nhanh.

Thần Lôi tinh quang thứ chín mươi sáu, xương cốt của Ngô Bình đã bị nổ nát, vai đã xé rách gần hết. Anh thấy mình không thể chịu được Thần Lôi chín mươi bảy này vội vàng phóng Dương Thần ra.

Trên lý luận, Dương Thần của anh có thể mạnh hơn cơ thể. Dương Thần ngẩng đầu nhìn trời, khi Thần Lôi chín mươi bảy giãng uống, anh nuốt chửng nó rồi gào lên.

Sau Thần Lôi chín mươi tám, đến đường thứ chín mươi chín đã bị anh nuốt mất. Lúc này, toàn cơ thể Dương Thần sáng lên giống như ánh mắt trời rực rỡi

Mà sau Thần Lôi thứ chín mươi chín, Nhân Vương Kiếp biến mất. Ngô Bình thở dài, Dương Thần đã về vị trí cũ, chữa trị vết thương trên cơ thể.

Lúc này, cơ thể của anh, Dương Thần cũng đạt đến Viên Mãn! Hiền Vương Cảnh còn gọi là Nhân Vương, với cảnh giới này giúp cho cơ thể và tinh thần đều đạt đến cảnh giới cao nhất. Có thể nói là Thánh Nhân mạnh nhất, vua của muôn người!

Sau khi vết thương đã lành lặn, Ngô Bình cảm thấy thời cơ đã chín muồi lập †ức ân cần săn sóc Đạo Thai.

Đã đến hạn ba năm, hai mắt anh tỏa sáng lập tức trở về bên cạnh Tử Thanh. Anh đã ở trong này ba năm, nhưng bên ngoài chỉ trôi qua một canh giờ.

Tử Thanh nhìn Ngô Bình xuất hiện, cười nói: “Được đấy, ba năm đã đạt đến Đạo Thai Cảnh rồi, còn có thể ngưng tụ được Đạo Loại!”

Ngô Bình: “Nhưng bảy Đạo Chủng này không phải mục đích cuối cùng, tôi muốn dùng hiểu biết của mình ngưng tụ Đại Loại mạnh hơn”.

Tử Thanh cười nói: “Bảy Đạo Chủng của cậu khi hình thành lập tức sẽ là Nhất Phẩm Đại Đạo, cậu chưa hài lòng sao?”

Ngô Bình: “Trên đời này đã có Vô Thượng Đại Đạo, tôi cũng có thể ngưng tụ Vô Thượng Đạo Loại. Chỉ là tôi cần cơ duyên đầu tiên thôi”.

Tử Thanh gật đầu: “Cậu tìm hiểu sự huyền ảo, không chừng có thể thành công”.

Lúc này có một vị võ tướng tiến vào đại sảnh, mỉm cười bái rồi nói: “Thánh Hoàng bệ hạ, tiệc Thiên Kiêu đã sắp xếp xong rồi, vài vị khách quý Thần tộc đã đến ngồi đông đủ. Với lại, hơn một ngàn vị nhân tài của Nhân tộc chúng ta cũng đã đến".

Ngô Bình giật mình hỏi: “Hơn một ngàn vị thiên tài Nhân tộc?”

Tử Thanh nói: “Đúng vậy, tôi phải để bọn họ nhìn xem thiên tài đích thực ra sao. Chỉ có biết được khoảng cách, họ mới có gắng tiến lên thôi”.

Ngô Bình chớp mắt hỏi: “Sau đó thì sao?”

Tử Thanh: “Nếu như cậu đánh bại hai tên thiên tài Thần tộc kia, cậu chính là thiên tài số một của Nhân tộc. Chẳng phải, danh hiệu này rất vang dội sao?”

Ngô Bình cười nói: “Chị Tử Thanh, chỉ có danh hiệu thôi à?”

“Đương nhiên, còn có phần thưởng”. Tử Thanh nói: “Đi thôi, đã đến giờ rồi”.

Tiệc Thiên Kiêu được tổ chức ở trong đại điện mới xây, con đường khổng lồ trong điện nhanh chóng có hơn một ngàn người ngồi đông nịt. Vị trí chính giữa có hơn mười người Thần tộc ngồi ở đó, trong đó có hai người ngồi vị trí chủ.

Ngô Bình với Tử Thanh Thánh Hoàng một trước, một sau đi vào. Mọi người đều đứng dậy hành lễ.

Tử Thanh Thánh Hoàng gật nhẹ đầu: “Mọi người đừng đa lễ, mời các vị ngồi”. Sau đó, nàng đến ngồi trên ghế Thánh Hoàng.


Tử Thanh: “Nhân tộc thật may mắn khi được sứ giả Thần tộc đại giá quang lâm, bổn hoàng ta kính sứ thần một ly”.

Nhóm Thần tộc đều nâng ly, những thiên tài còn trong tộc và chư thánh, ba vị Chúa Tể cũng nâng ly.

Mọi người uống xong đặt ly rượu xuống, có một thanh niên mặc quần áo màu vàng trong Thần tộc đứng lên. Người này không giống với Nhân tộc, đồng tử rất giống yêu tinh, vả lại còn là màu tím.

Thanh niên quần áo màu vàng kia cười nói: “Thánh Hoàng ạ, hôm nay ta rất vui mừng khi hôm nay có thể đến quý tộc, gặp được nhiều thiên tài Nhân tộc như vậy. Phụ thân ta từng nói, Nhân tộc là tộc có tiềm lực dưới Thần tộc. Vậy nên ta thấy hiếm khi mình đã đến đây, nên có thể biết chút thực lực của thiên tài Nhân tộc cũng xem như chuyến đi này không tệ”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.