Lưu trưởng lão cười lạnh: “Thứ kia căn bản không phải là hồn phách của người đã chết, là hắn ta vu hãm ta!”
Ngô Bình cười, nói với Lưu trưởng lão: “Có phải là thật hay không, mọi người đều có thể phân biệt. Còn nữa, tôi cũng có thể khiến cho ông thành thật khai ra hành vi phạm tội của mình, ông có tin không?”
Lưu trưởng lão lại càng luống cuống, buột miệng thốt ra: “Cậu muốn làm gì?”
Giang Sơ Nhan lập tức nói: “Lưu trưởng lão, tốt nhất bây giờ ông nên thành thật mà trả lời, nói không chừng còn có thể được xử lý nhẹ nhàng hơn!”
Giang Khúc cũng lập tức hỏi: “Lưu trưởng lão, có phải là ông giết người rồi lấy Thất Bảo Đăng hay không, nói!”
Hai tròng mắt của Lưu trưởng lão láo liên, ông ta nghĩ tới nghĩ lui, dường như không còn đường để lui thì lập tức kêu lên: “Tôi cũng chỉ là bị bọn họ ép buộc! Hình đường, tôi sẽ nói hết tất cả, thỉnh cầu tha cho tôi một mạng!”
Giang Khúc gật đầu: “Đương nhiên. Chỉ cần ông nói đúng sự thật, trả lời vấn đề của tôi, tôi đảm bảo sẽ giữ lại tính mạng của ông...”
Còn chưa kịp dứt lời, trong không trung đã có một đường kim quang phóng ra, mục tiêu chính là giữa mày của Lưu trưởng lão, ngoại trừ Ngô Bình ra, tất cả mọi người không có một ai có thể phản ứng kịp.
“Keng!"
Gương U Hoàng đột nhiên che chắn trước đỉnh đầu Lưu trưởng lão, kim quang đánh trúng vào gương U Hoàng, phát ra tiếng “Đing”, sau đó, kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658478/chuong-6624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.