Vương Thế An mỉm cười: “Anh nói chưa đúng hoàn toàn, tôi không phải theo Đạo Tử, mà là Đạo Vương!”
Ngô Bình chưa từng nghe về Đạo Vương, mới cười hỏi: “Anh là Đạo Vương? Chẳng lẽ là Đại Đạo Vương à?”
Vương Thế An cười nói: “Hiểu thế cũng gần đúng, nhưng đó là thân phận trước đây của tôi thôi. Tôi nhờ nghịch thiên cải mệnh đã hóa thân thành người, mới trở thành Đạo Vương được. Sứ mạng của Đạo Tử là sửa lại độ lệch của Vũ Trụ Đại Đạo, còn sứ mệnh của Đạo Vương phải thay thế giới chọn một người mang thiên mệnh để hành đạo thay trời đất. Có thể nói, quyền hạn của Đạo Vương lớn hơn Đạo Tử”.
Ngô Bình nhướng mày: “Vậy ý anh nói, tôi là người thiên mệnh đó à?”
Vương Thế An: “Vận mệnh tôi với anh khóa chặt với nhau, chính vì thế vận mệnh của anh khác với người thường rồi”.
Sau đó anh ta nhìn sơ qua Ngô Bình, cười nói: “Nếu không có nó, thì sao Thiên Mệnh Tháp với Cửu Liên Đài lại xuất hiện trong cơ thể của anh?”
Ngô Bình: “Bây giờ, anh là Đạo Vương nên có thể giúp được tôi cái gì?”
Vương Thế An: “Thật ra hiện tại anh đã là người rất xuất sắc rồi, tôi chỉ cần làm Đạo Nhân bảo vệ anh là được”.
Nhắc đến bảo vệ Đạo Nhân, anh ta lại lắc đầu: “Nhưng tu vi của tôi bây giờ còn quá thấp, thôi thì thế này, tôi đến Hỗn Độn Giới để tu luyện một đoạn thời gian. Tôi xuất quan rồi sẽ giúp anh một bước lên mây!”
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658472/chuong-6618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.