Chương trước
Chương sau
Ông chủ: “Nếu đủ kiên nhẫn, bán được giá 130 triệu cũng không phải là vấn đề, thậm chí còn có thể bán được 150 triệu nữa nhưng phải đợi hơn nửa năm hoặc lâu hơn”.

Ngô Bình cười nói: “Vậy cứ định giá 120 triệu đi!” Ông chủ vui mừng: “Sau này nếu quý khách còn tơ nhện Thiên Nhận thì nhất định phải đến chỗ tôi, chúng tôi chắc chắn sẽ cho một cái giá hợp lý!”

Ngô Bình: “Chắc rồi!”

Hai bên xác nhận tiền hàng xong, Ngô Bình mới cầm 120 triệu thánh thù, còn ông chủ nhận lấy tơ nhện Thiên Nhận trăm trượng.

Trong tay có tiền, Ngô Bình tức khắc tiến vào cửa hàng đan dược cách đó không xa. Cửa hàng này chỉ bán đan dược nhưng phẩm chất cũng rất bình thường theo tiêu chuẩn của tiên giới, bậc 1 và 2 khá nhiều, bậc 4 và 5 lại rất hiếm.

Cậu phát hiện, giá của đan trung phẩm bậc 4 và 5 cũng phải có giá từ mấy triệu tới chục triệu hoàng thù, phẩm chất đan cứ tăng một cấp là giá sẽ gấp lên ba, bốn lần. Ví dụ như giá một viên đan thượng phẩm bậc 5 thì ít nhất cũng phải là 10 triệu hoàng thù.

Xem liên tục vài cửa hàng, Ngô Bình đã hiểu biết đại khái thị trường đan dược của Thánh Cổ, cậu quyết định tạm thời luyện chế trước bốn loại để bán. Vì vậy, kế tiếp cậu không ngừng ra vào các tiệm thuốc lớn lần nhỏ, cố gắng mua thật nhiều dược liệu.

Lợi nhuận của đan cấp thấp không nhiều, cậu quyết định bắt đầu từ đan cấp 8. Bốn loại đan dược có hai loại là đan cấp 8, một loại là đan cấp 9 và một loại đan cấp 10, mà cậu quyết định đan cấp 9 sẽ luyện là Khai Mạch Đan.

Khai Mạch Đan có thể giúp tu sĩ Thánh Cổ thức tỉnh nhiều đạo mạch hơn trong quá trình Thánh Xúc. Theo lý luận của tu sĩ nơi này, trong trạng thái tốt nhất thì một người có thể thức tỉnh sáu đạo mạch. Trên thực tế thì tu sĩ bình thường chỉ thức tỉnh được hai đến ba, người tư chất kém thì chỉ có một, thậm chí còn rất nhiều người không thể thức tỉnh đạo mạch.

Tác dụng của Khai Mạch Đan là giúp những người này mở ra nhiêu đạo mạch nhất có thể, cũng có thể gia tăng phẩm cấp của đạo mạch. Ví dụ một người chỉ có thể mở ra bạch mạch, ăn đan dược rồi thì có thể mở một bạch mạch và một hoàng mạch.

Khai Mạch Đan là một loại đan dược khá quý, phải đặt trước và tranh giành mới mua được tại Thánh Cổ Đại Lục. Khai Mạch Đan trên thị trường chỉ có chất lượng hạ phẩm, muốn mua trung phẩm là việc vô cùng khó. Còn về đan trung- thượng phẩm thì càng bất khả thi. Trung — thượng phẩm và những đan dược có chất lượng tốt đều để dành cho các thành viên chủ chốt thuộc các thế lực đứng đầu sử dụng.

Cho dù là Khai Mạch Đan hạ phẩm thì cũng không dễ mua, người mua không chỉ cần tiền mà còn cần quan hệ. Nếu không có quan hệ thì chỉ có thể xếp hàng vĩnh viễn rồi vĩnh viễn không mua được thôi.

Ngô Bình mua rất nhiều dược liệu luyện chế Khai Mạch Đan, sau đó cậu đưa tiền cho Phương Lập bảo. ông ta đi mua một cửa hàng mặt tiền.

Mộng Hoa Thành tấc đất tấc vàng, một cửa hàng mặt tiền có giá thấp nhất cũng phải hơn trăm triệu linh thù, Phương Lập dựa theo kinh nghiệm mà chọn trúng một cửa hàng có giá 580 triệu linh thù, tương đương 290 nghìn thánh thù. Con số nhỏ đó đối với người có tài sản hơn trăm triệu thánh thù cũng chỉ là cọng lông bò, không đáng nhắc tới.

Cửa hàng này ban đầu cũng bán đan dược nên bên trong có đầy đủ vật dụng, chỉ cần thuê vài người phục. vụ, là có thể khai trương bất cứ lúc nào.

Lò thứ ba cũng luyện ra sáu viên, chất lượng cực phẩm.

Cậu luyện liên tục ba lô đan dược xong thì bên ngoài đã hoàng hôn. Phương Lập nói: “Chủ nhân, hôm nay còn đi gặp Nhân Vương không?”

Ngô Bình: “Mấy hôm nay bận rộn nên tạm thời không đi!”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.