Chương trước
Chương sau
“Được”. Nam Vọng Kiếm Tôn thoải mái đồng ý: “Nhưng chuyện này không liên quan đến đệ tử tôi, có thể giải độc của cậu ta không?”

Tuy ông ta cho Siêu Nhạc nuốt đan dược, nhưng cũng chỉ tạm thời áp chế được độc tính, tình hình của Siêu Nhạc càng lúc càng tệ hơn.

“Muốn sống thì phải chuộc”. La Vô Phi không khách khí, trực tiếp ra giá: “Năm đó ông có được một món bảo. bối, Thất Bảo Tiên Y, dùng nó đối mạng đệ tử ông đi”.

Nam Vọng Kiếm Tôn khẽ nhíu mày, Thất Bảo Tiên Y là bảo vật phòng thân của ông ta. Từ khi có được bảo y này, ông ta đã thoát khỏi nguy hiểm sinh tử mấy lần, nếu không có bảo y này, ông ta cũng không đi được đến hôm nay.

Nhưng, Nam Vọng Kiếm Tôn suy nghĩ một lúc sau thì vẫn gật đầu đồng ý nói: “Được”. Nói rồi, ông ta đưa †ay vào ngực, một luồng sáng bảy màu bay ra, trực tiếp bay về phía Ngô Bình.

Ngô Bình vươn tay nhận lấy, trong tay có thêm một giáp y mỏng như kén tằm, bên trên có phù văn đủ màu chuyển động, vô cùng kỳ diệu.

Cậu biết bảo y này không hề tầm thường, lập tức nhận lấy, sau đó tay phải nắm vào không trung, độc lực mũi kiếm kiếm Thiên Độc phóng ra đã được cậu thu về.

Tình hình của Siêu Nhạc tốt hơn hẳn, nhưng anh ta bị thương rất nặng, bản thân anh ta vẫn ngất đi.

Nam Vọng Kiếm Tôn nhìn Ngô Bình chăm chú, sau đó ôm đồ đệ rời khỏi hiện trường.

Ngô Bình liên tiếp thắng hai trận, người quan sát đều mở lớn mắt, đều mong đợi trận chiến sau cùng.

Thế nhưng, Ngô Bình lại đợi thêm nửa cảnh giờ, nhưng Nam Cung Tường đứng đầu Kiếm Bảng vẫn không xuất hiện. Nếu không xuất hiện, có nghĩa đã từ bỏ vị trí đứng đầu.

Vì thế, Ngô Bình không hề khách khí khắc tên mình trên giấy vàng dán lên vị trí đầu tiên trên Kiếm Bảng! 

Khi cậu viết xong tên mình thì cảm nhận được trong bóng tối, có một luồng sức mạnh phi thường giáng xuống thân thể cậu, lưồng sức mạnh này khiến cậu rất thoải mái, thực lực bản thân như thể cũng tăng lên rõ rệt.

“Có phải cảm nhận được Vạn Kiếm Tiên Giới tiếp thêm sức mạnh không?”, Thẩm Huyền Tông sớm đã dự đoán được, cười hỏi cậu.

Ngô Bình gật đầu: “Sư tôn, đây là gì vậy?”

“Kiếm Bảng thực ra là do ý chí của Vạn Kiếm Tiên Giới tạo ra. Người có thể lưu tên trên Kiếm bảng đương nhiên sẽ được thêm vận khí. Tất nhiên, sức mạnh này chỉ có hiệu quả tại Vạn Kiếm Tiên Giới”.

Ngô Bình cười nói: "Vậy cũng không tệ”.

La Vô Phi: “Đồ nhi, ba vi sư sắp phải đi thăm một vài bạn cũ. Bây giờ con đến Chí Tôn Kiếm Đường, với thân phận đứng đầu Kiếm Bảng của con, nhất định có thể được Chí Tôn Kiếm Đường coi trọng”.

Âu Dương Thiên Tế: “Còn nữa. Chí Tôn Kiếm Đường năm giữ phân nửa tài nguyên của Vạn Kiếm Tiên Giới, đệ tử trong đó cấp bậc càng cao, thì tài nguyên có được càng nhiều. Sau khi con đến đó, phải mau chóng thăng cấp”.

Ngô Bình cảm thấy hứng thú, vì thế hỏi xem có cấp bậc gì, Âu Dương Thiên Tế nói từng cái một.

Ở Chí Tôn Kiếm Đường, tất cả đệ tử được phân thành đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện, đệ tử thượng viện, đệ tử chân truyền, đệ tử thân truyền, đệ tử tinh anh, đệ tử truyền thừa. Trong đó, đệ tử tinh anh lại được phân thành đệ tử tỉnh anh từ cấp một đến cấp ba, trong đệ tử chân truyền thì có ba cấp bậc, lần lượt là Long Uyên, Hổ Tuyền, Huyền Quang. Trong đó, Huyền Quang là chỉ Huyền Quang Các, Long Uyên là chỉ Long Uyên Các, Hổ Tuyền là chỉ Hổ Tuyền Các!

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.