Chương trước
Chương sau
“Răng rắc!”

Không gian tựa như thủy tinh xuất hiện vô số vết nứt, kiếm quang đỏ máu bỗng chốc vụt tắt. Tam Kiếm Trọng Sơn đã phá được kiếm pháp của đối phương, sau đó sức mạnh thấu triệt tìm được sơ hở của đối phương, rồi đến sức mạnh phản công thì tấn công lớp phòng ngự của đối phương. 

“phù.

Mười ngón tay của Từ Luyện Chân nổ tung, anh ta ho ra máu, suýt nữa đã ngã từ trên không xuống!

“Cái gì! Từ Luyện Chân chỉ mới đánh một đòn mà đã bị thương rồi?”. Người quan sát đều kinh ngạc.

Sắc mặt Từ Bằng Công khó coi, ông ta nhìn chăm chăm Ngô Bình như đang muốn ra tay. Nhưng, hơi thở từ mấy người Thẩm Huyền Tông đã ghìm chặt ông ta, nếu ông ta có hành động gì, ba người sẽ lập tức ngăn chặn, đồng thời sẽ giết chết con trai Từ Luyện Chân của ông ta. Vì vậy, Từ Luyện Công dù có nổi sát tâm thì cũng không dám hành động.

Lúc này, người xem náo nhiệt xung quanh đã lên đến hơn mấy nghìn người, mọi người đều ẩn nấp phía xa phấn khích quan sát trận chiến kinh thế này!

Lúc này, khắp bốn phương tám hướng đều có cao. thủ vội chạy đến, có không ít người là trưởng lão tông môn, thậm chí là tông chủ và môn chủ. Dù sao một người thách đấu với ba vị cao thủ trong năm người đứng đầu Kiếm Bảng, hành động như vậy thực sự rất nghịch thiên, bọn họ cũng chưa từng nghe thấy bao giờ!

Từ Luyện Chân bị thương, lập tức biết rõ anh ta không phải là đổi thủ của Ngô Bình, nhưng anh ta tuyệt đối không thể thua, lập tức sử dụng Thiên Kích Phù trong người. Phù này vừa xuất hiện, với thể chất của anh †a thì có thể tung ra đòn chí mạng gấp trăm lần! 

 Cố nhịn đau, Từ Luyện Chân lại nâng tiên kiếm lên, rống lớn: “Thiên Kích, chết đi!”

“Rầm!"

Bỗng nhiên, trong thân thể anh ta phóng ra hơn chín mươi luồng kiếm khí đỏ máu, uy lực mỗi một luồng kiếm khí đều không kém với đòn tấn công lúc trước. Hơn chín mươi luồng kiếm khí này ngưng tụ thành một luồng kiếm khí khổng lồ dài trăm trượng trong không trung, chém giết về phía Ngô Bình.

Ra đòn tấn công này, khiếu huyệt cả người Từ Luyện Chân đều nổ tung, máu tươi bắn tung tóe như một người 1 máu vậy. Đánh ra một đòn kinh khủng như vậy, anh ta cũng bị cắn ngược, bị thương nặng nề. Nhưng, trong mắt anh ta đều là vẻ oán hận và điên cuồng, theo anh ta thấy, ›_ Ngô Bình chắc chắn không thể đỡ được đòn tấn công gấp trăm lần này của mình!

Ngô Bình khẽ gật đầu, thầm nói như vậy mới có chút †ài năng, lập tức nâng kiếm bằng một tay, lạnh nhạt nói: “Ngũ Kiếm!” ị Đột nhiên, sau lưng cậu xuất hiện năm thanh kiếm khổng lồ, dựa những thanh kiếm trước đó, lại xếp chồng lên nhau, Thiên Độc Nhị Kiếm. Năm kiếm xuất hiện, uy lực so với lúc trước càng tăng thêm gấp trăm lần!

Một luồng kiếm quang màu vàng chói mắt xuất hiện, phóng thẳng lên trời, đối đầu với kiếm quang đỏ máu.

Âm thanh vang vọng khắp trời, kiếm quang đỏ máu vỡ vụn, kiếm thế kinh khủng lập tức đánh về phía Từ Luyện Chân.

“Đừng tổn thương con tôi!”

Vừa thấy Ngô Bình đánh ra đòn tấn công như vậy, Từ Bằng Công đã biết con trai gặp nguy, lập tức dùng toàn lực cứu giúp. Nhưng ông ta vừa động thì kiếm quang của ba người Thẩm Huyền Tông đã chém đến, ông ta không còn cách nào khác chỉ đành dùng hết sức ngăn cản.

Không trung nổ tung, người xung quanh đều sợ hãi lùi lại.

Ngay lúc ấy, thân thể Từ Luyện Chân bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một màn sương máu. Sương máu lơ lửng trong không trung rồi hóa thành dòng nước đen chảy xuống đất.

'Thiên Độc Kiếm của Ngô Bình rất kinh khủng, tuy thân xác đã chết nhưng thanh thể hoa thành từng hạt nhỏ cũng sẽ bị Thiên Độc biến thành nước đen!

Mắt nhìn thân xác con trai, Từ Bằng Công kêu la thảm thiết, lập tức rời khỏi chiến trường, từ phía xa nhìn chăm chằm Ngô Bình.

“Dám giết con trai tôi, thù này, nhà họ Từ chắc chắn phải báo!"

Thẩm Huyền Tông hung hăng nói: “Từ Bằng Công, năm đó vợ con tôi đều chết dưới kiếm của ông, thù này tôi cũng sẽ tìm ông để báo!”

'Từ Bằng Công nhìn chằm chằm, sau đó cười bi thảm: “Hay lắm! Thẩm Huyền Tông, chúng ta không chết không ngừng!”. Nói xong, ông ta hóa thành một luồng sáng đỏ máu, rời khỏi hiện trường.


Trong lúc mọi người bàn tán ồn ào thì một lưồng sáng đáp xuống trên đỉnh núi sắt, cách Ngô Bình không xa.

Đây là một người đàn ông mặc áo vàng, gương mặt ngăm đen, mày rậm mắt to. Người này, chính là Siêu Nhạc ở vị trí thứ hai trên Kiếm Bảng, sư tôn của anh ta chính là Nam Vọng Kiếm Tôn danh tiếng lẫy lừng!

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.