Chương trước
Chương sau
Lý Nhu Phi rất kinh ngạc: “Đây là?”

Ngô Bình cười nói: “Bát Môn Kim Thủy Đan cực phẩm, đan này có tiền cũng không mua được. Dùng đan này, cô Lý chắc chắn có thể thoát thai hoán cốt, sẽ càng tiến xa hơn trên con đường tu tiên”.

Lý Nhu Phi vô cùng cảm kích, vội vàng cúi lạy: “Cảm ơn cậu Ngôi!”

Ngô Bình: “Cô Lý không cần khách sáo. Bây giờ có lẽ cô không có chỗ nào khác để đi, sau này cứ ở sơn trang Hoàng Long đi. Nơi này có không ít phòng, sân viện, cô thích căn nào thì cứ ở đó”.

Lý Nhu Phi quả thực không có nơi nào để đi, lúc trước cô ta vẫn ở ẩn trong rừng núi. Thấy thái độ Ngô Bình chân thành, cô ta dùng sức gật đầu: “Vậy làm phiền cậu Ngô vậy”.

Ngô Bình cười nói: “Nếu cô không ngại thì cứ gọi tôi một tiếng anh Ngô là được”.

Lý Nhu Phi mỉm cười: “Vâng, anh Ngô”.

Ngô Bình: “Cô Nhu Phi, tôi đưa cô đi dạo quanh sơn trang”.

Cậu đích thân dẫn Lý Nhu Phi đi dạo quanh khắp nơi, sau đó sắp xếp cho cô ta một sân viện yên tĩnh, còn cử thêm hai người giúp việc trẻ đi theo hầu hạ cô ta.

Hơn nửa ngày cậu đều ở bên cạnh Lý Nhu Phi trò chuyện, cũng khiến cô ta bớt đau buồn.

Buổi tối, cậu quay về sân viện luyện công, Phương Lập và mèo đen đều ở đó.

Ngô Bình nói: “Mộc Băng Thiền đưa cho tôi Tiên Thiên Bát Quái Đồ, chỉ là bức vẽ này chưa từng có ai tu luyện. Trong tay tôi có mai rùa khắc ấn bát quái, nghĩ đã có được thì tu luyện Tiên Thiên Bát Đồ, hai người cảm thấy thế nào?”

Phương Lập xoa cằm, chậm rãi nói: “Tiên Thiên Bát Quái Đồ là ý tưởng của các bậc hiền triết, chắc chắn vẫn có thiếu sót. Nhưng nếu chủ nhân có thể lĩnh ngộ được điểm kỳ ảo bát quái trên mai rùa thì tôi nghĩ có thể thử xem. Cửu Cung Thiên Cơ Đồ và Tiên Thiên Bát Quái Đồ hỗ trợ lẫn nhau rất mạnh, nếu tu luyện thêm Tiên Thiên Bát Quái Đồ, thì có thể nâng cao uy lực Cửu Thiên Cơ Đồ lên gấp mười lần. Đồng thời, uy lực của Tiên Thiên Bát Quái Đồ cũng có thể nâng cao gấp mười lần! Đây là chưa tính đến Thất Tinh Trảm Đạo Đồ hỗ trợ”.

Nói đến đây, Phương Lập chợt rùng mình: “Từ xưa đến nay, chưa có ai có thể đồng thời tu luyện cả Cửu Cung lẫn Bát Quái!”

Mèo đen: “Không sai. Cửu Cung Bát Quái huyền diệu vô cùng, nghe đồn chỉ có Thánh Hoàng và Cổ Thần mới có tư cách lĩnh ngộ”.

Phương Lập: “Nhưng nếu tu vi đạt đến Thánh Hoàng Cảnh thì Cửu Cung Bát Quái cũng không giúp gì được nhiều”. 

Mèo đen: “Nhưng nếu có thể lĩnh ngộ trước lúc đó †hì thân thể và tinh thần người tu luyện sẽ có sự thay đổi”.

Ngô Bình: “Hơn một tháng nữa, tôi phải đến Vạn Kiếm Tiên Giới tranh giành Vương toạ Kiếm Đạo rồi, nếu không nâng cao thực lực thì tôi không chắc chắn sẽ đánh bại được cậu Linh Hư, là chuyển thế của tả Lăng Hư”.


Ngay khi cậu chuẩn bị nghiên cứu thì trong đầu bỗng xuất hiện một lượng lớn thông tin về Bát Quái, thậm chí còn có nhiều thứ hơn.

Sau đó, Cửu Cung Thiên Cơ của Ngô Bình bắt đầu vận chuyển, cậu cũng rơi vào trạng thái trầm tư.

Thời gian trôi qua nhanh như gió thổi, Ngô Bình bế quan khổ luyện, chớp mắt đã được nửa tháng. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.