Chương trước
Chương sau
Hiện tại Ngô Bình vẫn còn kỳ sơ sinh mà đã đạt tới ba trượng, sau khi trưởng thành có khả năng cao hơn mười trượng. Đây tất nhiên đã không còn là Bí Thần Chí Tôn nữa, mà là một loại Bí Thần lớn mạnh hơn, Bí Thần Cấm Ky.

Ngô Bình cảm thấy nó hơi lớn nên bèn ép Bí Anh lại thành chín thước chín. Mặc dù cao chín thước chín nhưng vẫn cao hơn ba mét, giống như: một vị linh thân khổng lồ.

Lúc này cửa đẩy ra, bốn người Thẩm Huyền Tông bước vào.

Khi nhìn thấy Bí Anh của Ngô Bình, họ đều sửng sốt.

“Đây là... Bí... Bí Anh?”, những người như Thẩm Huyền Tông lúc nói còn lắp bắp nữa là, ông ta quá mức ngạc nhiên.

Âu Dương Thiên Tế đi tới trước mặt Bí Anh, nhìn từ trên xuống dưới ba lượt, sau đó hít khí

đầu mà đã mạnh như vậy, sau này trưởng thành chẳng phải sẽ là Bí Thần Cấm Ky sao?”

Mắt Thanh Hàn Kiếm Tôn sáng rực cười nói: “Đúng là có tư chất hơn người”.

La Vô Phi nghiêm túc nói: “Đạo hữu Thanh Hàn, hy vọng ông có thể giữ bí mật, đừng nói cho bất kỳ người thứ ba nào biết về Bí Thần Cấm Ky ngoài chúng ta”.

Thanh Hàn Kiếm Tôn: “Dĩ nhiên tôi sẽ không nói, nhưng tôi có thể thay đệ tử cưng của tôi đính hôn trước với đệ tử của mọi người”.

Ngô Bình sửng sốt, hôn ước?

La Vô Phi cười nói: “Đương nhiên không. thành vấn đề”.

Sau đó ông ta nói với Ngô Bình còn đang ngơ ngác: “Đệ tử, Thanh Hàn kiếm tôn có bảy nữ đệ tử, đều xinh đẹp như hoa, hơn nữa có vài người còn có thể chất hiếm có”.

Ngô Bình vội nói: “Sư đệ, tôi vẫn chưa muốn đính hôn”.

Âu Dương Thiên Tế: “Không muốn đính hôn? Cũng không phải bảo cậu kết hôn ngay. Mấy người bọn tôi quyết định chuyện này thay cậu”.

Ngô Bình thở dài, biết nói gì cũng vô dụng nên định chạy: “Sư tôn, con nhớ ra phải thu hoạch dược liệu, con về trước...”

Không đợi mọi người kịp phản ứng, Ngô Bình đã biến mất.

Thanh Hàn Kiếm Tôn mỉm cười nói: “Thật là một chàng trai lợi hại, mắt nhìn người của các đệ tử cưng của tôi cao lắm, lần này chắc chắn chúng sẽ hài lòng”.

La Vô Phi cười nói: “Nếu có thời gian, bảo đệ tử của ông đến Thái Hoàng Giáo chơi nhiều hơn. Đến lúc đó tôi sẽ gọi Ngô Bình đến để chúng gặp mặt trước. Mặc dù chúng ta là sư trưởng nhưng cũng phải nghe ý kiến của chúng nữa”.

Thanh Hàn Kiếm Tôn: “Đạo hữu La nói đúng. Tháng sau, bảng xếp hạng kiếm thuật trong Vạn Kiếm Tiên Giới sẽ được sắp xếp lại, các đệ tử cưng của các ông cũng tham gia đi”.

Nghe đến bảng xếp hạng kiếm thuật, La Vô Phi nhớ đến gì đó nói: “Năm đó chúng ta cũng. từng tiến vào bảng xếp hạng kiếm thuật, tôi nhớ đạo hữu Thanh Hàn ở vị trí thứ bảy nhỉ?”


Âu Dương Thiên Tế: “Nói thế chắc chăn phải để Ngô Bình đi khiêu chiến bảng xếp hạng kiếm thuật, năm đó chúng ta bị hẳn áp đảo, bây giờ thế hệ sau ra trận tranh tài, chúng ta không thể lại thua nữa”.

Thẩm Huyền Tông cười nói: “Đệ tử của chúng ta ra tay thì chắc chắn sẽ giành được vị trí thứ nhất. Đến lúc đó, chúng ta sẽ nhân cơ hội này quay trở lại Vạn Kiếm Tiên Giới”.

'Thẩm Huyền Tông cười nói: “Nhờ phúc của thăng nhóc đó mà bây giờ ba chúng tôi đã khôi phục được tám mươi phần trăm tu vi, hơn nữa còn lĩnh hội về kiếm đạo tốt hơn trước”.

Thanh Hàn Kiếm Tôn gật đầu: “Vậy được, tôi cũng sẽ đến đó. Tôi rất muốn xem sau khi bị đệ tử của mình bị đánh bại thì ông ta sẽ có vẻ mặt thế nào”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.