Chương trước
Chương sau
Mộ Dung Linh Âm cười, nói: “Tôi nghe phó viện trưởng nói học viện có một thầy luyện đan trẻ tuổi, đúng là tai nghe không bằng mắt thấy, tôi phải học hỏi thêm rồi”. Ngô Bình: “Quá khen”.

Mộ Dung Linh Âm: “Không biết có thể xin cậu Ngô chỉ bảo thêm về một vài điểm thắc mắc trong đan đạo không?”

Ngô Bình gật đầu: “Không dám, có thể trau dồi với nhau”.

Âu Dương Chấn Phi càng nhìn càng khó chịu với Ngô Bình, thật ra anh ta bất ngờ đến học viện Hoàng Gia chỉ có một mục đích duy nhất, đó là tiếp đãi Mộ Dung Linh Âm. Nhưng anh ta lại không biết sở dĩ Mộ Dung Linh Âm chịu đến học viện Hoàng Gia chỉ là vì muốn được gặp Ngô Bình một lần.

Mộ Dung Linh Âm: “Thời gian trước, tôi có luyện một lò đan, tên là Càn Khôn Chính Khí Đan, tác dụng của đan dược này là loại bỏ năng lượng tiêu cực và cảm xúc tiêu cực sinh ra trong người tu sĩ trong thời gian họ đột phá. Nhưng lúc tôi luyện loại đan dược này, có hai loại dược tính loại bỏ nhau, rất khó kết hợp. Tôi đã thất bại gần hai mươi bảy lần, cuối cùng cũng vẫn không thành công. Tôi đã từng hỏi không ít thầy luyện đan nhưng cách mà họ đưa ra nếu không phải giá thành cao thì thao tác cũng cực kỳ phức tạp”.

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Có thể cho tôi xem phương thuốc được không?”

Mộ Dung Linh Âm liền lấy đơn thuốc ra, đồng thời nói với mọi người: “Tiếp theo đây tôi và cậu Ngô sẽ biểu diễn cho mọi người xem quá trình luyện đan. Đối với mọi người mà nói chuyện này là rất khó nhưng trải nghiệm lần này sẽ giúp mọi người hiểu sâu hơn về sự ảnh hưởng lẫn nhau của các dược tính khác nhau”.

Ngô Bình nhìn sơ qua đơn thuốc thì đã cảm nhận được vấn đề năm ở chỗ nào, cậu nói: “Thầy luyện đan Mộ Dung, mời cô luyện một lò”.

Mộ Dung Linh Âm biết Ngô Bình đang muốn tìm ra vấn đề thông qua việc quan sát cô ta luyện đan. Cô ta gật đầu, vẫy nhẹ cánh tay trắng nõn, một lò đan màu bạc xuất hiện trên bục diễn thuyết.

Thế là cô ta bắt đầu luyện Càn Khôn Chính Khí Đan trước mặt tất cả các sinh viên. Đối với tất cả các bước. phía trước, Ngô Bình chỉ xem chứ không nói gì, đến khi Mộ Dung Linh Âm cho một loại dược liệu vào lò đan thì Ngô Bình mới nói: “Thời gian không đúng. Lúc này cả ba loại dược tính đều đang phản ứng ở tương thứ hai, cần qua tương thứ ba mới cho dược liệu vào. Hơn nữa, lúc cho dược vào lò thì bắt buộc phải dùng pháp lực đánh nát để dược tính có thể lập tức lan tỏa khắp lò đan, bắt kịp giai đoạn phản ứng thứ ba”.

Mộ Dung Linh Âm nghe Ngô Bình nói vậy thì giật mình: “Anh có thể cảm nhận được phản ứng vi mô trong lò đan sao?” 

 Trong quá trình luyện đan, phản ứng của đan dược là một quá trình vô cùng phức tạp, trải qua rất nhiều giai đoạn, trong đó phản ứng lần thứ nhất được gọi là tương thứ nhất, lần phản ứng thứ hai gọi là tương thứ hai, một số quá trình đan đạo phức tạp có quá trình phản ứng vượt quá mười tương, trong đó có những thay đổi rất nhỏ, chỉ có thầy luyện đan có kinh nghiệm phong phú mới có thể nắm được.

Ngô Bình không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm lò luyện đan, sau ba giây rưỡi thì nói: “Cho thuốc vào”.

Mộ Dung Linh Âm không kịp nghĩ gì nhiều, ném dược liệu trong tay vào lò và dùng pháp lực nghiền nó thành bột, biến thành sương mù màu xanh lá, tỏa khắp lò.

Sau đó, Ngô Bình không nói gì nữa, vì thao tác của Mộ Dung Linh Âm đã khá ổn.

Lúc này, lò luyện đan yên ắng bỗng rùng lên, mười lăm phút sau, lò đan trở lại bình thường.

“Có thể mở lò được chưa?”, Mộ Dung Linh Âm thấy được thủ thuật xuất sắc của Ngô Bình thì lập tức hỏi ý kiến của cậu.

Ngô Bình lắc đầu, một lát sau mới gật đầu.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.