Chương trước
Chương sau
Luyện Tử Đấu: “Vâng thưa chủ nhân”.

Thần công tử: “Tốt lắm! Tôi dạo này cũng mới biết đến danh tiếng của anh ta, anh ta cũng có chút lai lịch. Anh nói với anh ta, tôi sẽ đi gặp anh ta!”

Nói xong, ánh sáng trên lá bùa biến mất, Luyện Tử Đấu hoảng sợ nhìn Ngô Bình: “Cậu Ngô, tôi đã nói rồi”.

Ngô Bình ừ một tiếng, hỏi: “Kể về Thần công tử đó xem nào, anh ta có lai lịch ra sao”.

Luyện Tử Đấu là thuộc hạ làm việc bên cạnh Thần công tử, tuy địa vị không quá cao, nhưng cũng biết không ít chuyện, anh ta vội nói: “Thần công tử là hoàng tử của hoàng triều Thần Tự lưu lạc đến nhân gian. Nhưng nửa năm trước, anh ấy đã nhận tổ quy tông rồi. Có vẻ như anh ấy đến giới thế tục để hoàn thành sứ mệnh nào đó. Nhưng chuyện cơ mật thế này, tôi cũng không biết được quá nhiều, những chuyện này cũng có mấy phần phỏng đoán”.

Ngô Bình hứng thú: “Hoàng tử lưu lạc đến nhân gian? Vậy đó chẳng phải là con riêng sao?”

Luyện Tử Đấu nói: “Có thể hiểu như vậy. Cậu Ngô, cao thủ bên cạnh Thần công tử không đếm xuể, tôi khuyên anh nên rời đi đi, nếu không...”

Ngô Bình: “Hoàng triều Thần Tự mà anh nói nằm ở đâu ở Tiên Giới?”

“Là hoàng triều mạnh nhất Vô Tự Tiên Giới, Vô Tự 

Thiên Giới trên có đại giáo dưới có tông môn nhỏ, mỗi giáo chủ nắm giữ một phương đều phải được hoàng đế sắc phong và cho phép mới được”.

Ngô Bình có chút bất ngờ: “Ồ, hoàng triều Thần Tự này lại có thế lực lớn như vậy, đến cả thể lực cấp bậc như đại giáo mà cũng bị nó kiểm soát!”

Luyện Tử Đấu: “Tôi là tu sĩ Vô Tự Tiên Giới, lần này đi theo chủ nhân đến đây, là muốn gây dựng sự nghiệp”.

Ngô Bình: “Người mạnh nhất bên cạnh Thần Vân Đô là ai, anh ta có tu vi gì?”

Luyện Tử Đấu: “Trong giới thế tục không có ai là mạnh tuyệt đối, vì vậy tu sĩ bên cạnh anh ấy mạnh nhất cũng chỉ là Thần Thông thất cảnh”.

Thần Thông thất cảnh cũng chính là cảnh giới Tiểu 'Thần Kiếp, tu sĩ ở cảnh giới này rất khó đối phó.

Ngô Bình hỏi xong, lúc này mới bảo Luyện Tử Đấu bò ra từ dưới đất.

Cậu chuyển ghế dựa, rồi ngồi xuống trong sân, những người khác đầu quỳ dưới đất, không dám động. đậy.


Người này cao chừng một mét sáu, cằm nhọn, trán khá rộng, tóc hơi thưa, mắt một mí, hàng mày vừa thô vừa ngắn trông như hai dấu chấm hình quả trứng được vẽ trong tranh vậy.

Nhìn thấy người được gọi là Thần công tử này, Ngô Bình cũng khá bất ngờ. Vốn dĩ cậu nghĩ anh ta dù không phải kiểu ngọc thụ lâm phong, thì ít nhất cũng phải uy phong nghiêm nghị, không ngờ lại có vẻ ngoài thế này.

Người đến chính là Thần Vân Đô, anh ta nhìn Ngô Bình nói: “Cậu chính là Ngô Bình, tôi đã nghe ngóng về cậu, biết mọi thứ về cậu”. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.