Sau đó cậu lấy ra một vài chai nhỏ màu xanh, cậu đã bỏ một ít thần lộ vào trong những lọ này trước rồi, mỗi lọ ba mươi giọt.
“Đây là một loại dịch thuốc có thể giúp người tiến hóa, nâng cao mọi mặt, tôi đưa mỗi người một phần. Mỗi lần dùng một giọt, sau đó luyện hóa. Thể chất mỗi người khác nhau, tình hình cũng khác, mọi người cứ thử trước, đừng ham mà dùng nhiều”.
Mọi người vui mừng, tự mình đến nhận lọ thuốc, liên tục cám ơn Ngô Bình. Ngay cả Phương Lập cũng có một lọ, hơn nữa số lượng của ông ta rõ ràng nhiều hơn, bên †rong có đủ một trăm giọt!
Ngô Bình trong lúc nói chuyện với bọn họ thì tiện tay mở điện thoại. Điện thoại vừa mở thì bên trong đã có hơn trăm cuộc gọi nhỡ, và vô số tin nhắn hiện ra.
Trước khi tiến vào cấm địa Thượng Gổ, cậu đã nói với người nhà và Hàn Băng Nghiên, gọi đến nhiều như vậy, chỉ sợ là có chuyện gấp xảy ra thôi.
Cậu lập tức đi đến chỗ yên tĩnh, gọi cho Ngô Đại Hưng trước, bởi vì mấy cuộc điện thoại sớm nhất đều là bố gọi đến.
Gọi cả nửa ngày nhưng không ai nghe, cậu lại gọi cho mẹ, nhưng vẫn không ai nghe máy.
Bất giác cậu nhíu bày, bố mẹ đều ở sơn trang Hoàng Long, có cao thủ như Liễu Kim Long ở đó, lại có Nghiêm Lãnh Thạch chăm sóc, có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Cậu lập tức gọi cho Hàn Băng Nghiên, bên kia nhận máy ngay lập tức.
“Anh Bình, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658147/chuong-6293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.