Mấy người bọn họ đều kinh ngạc, Ngô Bình tiến lên trước thì cảm nhận được con bướm khổng lồ này tỏa ra khí thế rất kinh người. Ít nhất, cậu ở trước mặt con bướm này, chắc chắn không không đỡ nổi được một chiêu!
Thế nhưng, khí thế khủng khiếp của con bướm khổng lồ này đang dần dần bị phong ấn, biến thành một con bướm bằng băng.
“Meo...”
Mèo đen kêu một tiếng, đi đến trước mặt con bướm, mèo khẽ cào nhẹ, trên mặt đất xuất hiện một cái hỗ, tượng băng lăn vào trong. Mèo đen lại cào vuốt, mặt đất che phủ lớp tượng băng bên dưới lại.
Ngô Bình còn tưởng con mèo này tốt tín, bèn xoa đầu nó: “Không tệ đấy, mày là một con mèo lương thiện”.
Vừa dứt lời, vị trí mà Thái Cổ Ma Điệp chôn vùi bên dưới bỗng xuất hiện một cái chồi non, sau đó chồi non bắt đầu lớn lên và biến thành một loại thân dược mà Ngô Bình chưa thấy bao giờ.
Gốc dược liệu này cao chừng ba thước, giống như: một gốc cây nhỏ, tốc độ tăng trưởng rất nhanh, khai chỉ tán diệp, sau đó ra hoa kết trái. Bắt đầu từ một chồi nhỏ, từ đầu đến cuối chưa đến nửa tiếng đồng hồ thì quả đã lớn.
Thần dược có được bảy trái, trái nào cũng đỏ rực, tỏa ra hương thơm kỳ lạ. Xung quanh mỗi quả đều có ba Tầng ánh sáng vàng bao bọc, trong lưồng sáng vàng có ba nghìn phù chú, vừa nhìn đã biết phẩm chất bất phàm.
Tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn, đây là thuốc. gì vậy?
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658107/chuong-6253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.