Mạc Khinh Ngữ nói: “Được, tôi dẫn đường cho anh Ngô”.
Lúc này, Ngô Bình vung tay, huyễn trận xung quanh biến mất, ba người kia đều ngồi dưới đất, ánh mắt ngây dại. Thì ra, bọn họ ở bên trong ảo ảnh đã trải qua trăm kiếp luân hồi, mỗi một kiếp đều rất thê thảm, chuyện này khiến nội tâm bọn họ sớm đã chết lặng, tinh thần sụp đổ.
Nhìn thấy mấy người này, ánh mắt Mạc Khinh Ngữ chợt lạnh lẽo, khẽ vươn tay, một sợi tơ đỏ bay ra, chẳng mấy chốc đã xuyên qua giữa trán ba người, ba người kia chẳng kịp lên tiếng đã mất mạng tại chỗ.
Thu thập đồ vật trên người ba người họ xong, Mạc Khinh Ngữ đưa hết cho Ngô Bình.
Ngô Bình biết, Mạc Khinh Ngữ và mấy người này có ân oán với nhau, cậu cũng không nói gì, nhóm người đi về phía trước đến nơi hái Thái Âm Thảo.
Xung quanh là từng gốc cây cao đến cả trăm mét, ánh sáng trong khu rừng u ám. Mặt đất có rất nhiều nấm, còn có vô số côn trùng, rất nhiều thứ Ngô Bình cũng không nhận ra.
Vừa đi vào khu vực này, Ngô Bình đã quan sát khu vực có sức mạnh cấm ky dày đặc, khiến chân phù cấm ky trong người cậu liên tục phát sáng.
Vì thế cậu đi sang trái mấy bước, rồi lại đi sang phải một đoạn, dựa theo chân lực cấm ky trong người để phán đoán ngọn nguồn sức mạnh cấm ky. Cứ như vậy thử qua mấy lần, cậu quyết định chọn một hướng mà đi.
Lần này đi mấy trăm mét, cậu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658106/chuong-6252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.