Ngô Bình động lòng, những thứ này là sức mạnh công đức? Tại sao chúng lại hình thành một tấm bia lớn trong cơ thể mình?
Lúc này trong đầu cậu vang lên giọng của Phương Lập, giọng ông ta mừng rỡ nói: “Bia công đức”.
Ngô Bình: “Ông biết tấm bia này?”
ập: “Chỉ có người có may mắn mới có cơ lội lấy được tấm bia này. Một khi có được bia công đức, cậu có thể thu thập công đức, đổi lấy nhân lực tộc người ở Thánh Gổ Đại Lục, thậm chí là khí vận tộc người”.
Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Công đức này đều là công đức của tộc người?”
Phương Lập: “Đúng thế, các thánh hiền của tộc. người đã tạo ra hai mươi bốn Thiên Đạo ở Thánh Cổ Đại Lục, những cái này chính là căn bản để tộc người tôi có chỗ đứng ở Thánh Cổ Đại Lục. Công đức của tộc người này đều bắt nguồn từ hai mươi bốn Thiên Đạo của tộc người. Nhưng số lượng bia công đức trên thế giới cố định là ba trăm, cậu có được một trong số đó là cực kỳ hiếm thấy”.
Ngô Bình gật đầu, lần này thu hoạch nằm ngoài dự liệu của cậu.
Cậu tiếp tục đi vào trong đến văn phòng viện trưởng. Muốn tìm hiểu tình hình của trung tâm điều trị, dĩ nhiên cậu phải tìm viện trưởng.
Viện trưởng của trung tâm điều trị là một vị viện phó của một bệnh viện lớn nào đó vừa nghỉ hưu, hơn sáu mươi tuổi. Ông ấy đến đây làm viện trưởng hoàn toàn vì phúc lợi xã hội, không nhận một đồng tiền lương. Thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658093/chuong-6239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.