Ngô Bình: “Được, vậy thì ăn cơm trước, sau đó chúng ta sẽ đến Văn Sơn xem thử”.
Lưu Tử Khải rất tò mò về thân phận của Ngô Bình ở học viện quân sự Đại Hạ, cứ rào trước đón sau, còn Ngô Bình thì chỉ hứng thú với Văn Sơn, cậu hỏi thêm họ vài tình tiết.
Sau khi mấy người họ hẹn tối nay đến Văn Sơn thì trong đầu Ngô Bình lại có tiếng của Phương Lập vọng lên: “Tôi tính toán thấy chuyến đi tối nay của cậu nhất định có nguy hiểm. Nhưng nếu cậu có thể vượt qua được thì nhất định sẽ có thu hoạch rất lớn”.
Sau khi ăn uống no say, nhóm người của Ngô Bình âm thầm đến gần Văn Sơn. Văn Sơn đã bị phong tỏa từ lâu, bốn bề được bao bọc bởi tường thành cao hơn bốn mét, trên đầu còn kéo thép gai, rất khó trèo qua.
Lưu Tử Khải đang định đi tìm thang thì Ngô Bình đột nhiên vung tay, mấy người họ liền bay lên không, nhẹ nhàng băng qua bức tường. Mấy nữ sinh thốt lên kinh ngạc, Lưu Tử Khải sợ đến mức lập tức bảo họ phải nhỏ tiếng.
Mộc Băng Thiền đã biết thủ pháp của Ngô Bình nên không ngạc nhiên mà chỉ cảm thấy thú vị.
Lưu Tử Khải chỉ về ngọn đồi mọc đầy cây và cỏ dại, nói: “ÐĐấy chính là Văn Sơn, nhiều năm rồi không có ai dọn dẹp, trông có vẻ rất hoang tàn. Trước đó, tôi đã từng dùng thiết bị không người lái tìm hiểu qua mấy lần, đại khái cũng biết được tình hình bên trong”.
Ngô Bình nói: “Các cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658047/chuong-6193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.