Đầu người: “Chỗ chúng tôi không cần nói đến Bí Cảnh, có biết vì sao không?”
“Vì sao?”, Ngô Bình thỉnh giáo ông ta. “Bởi vì thứ mà các cậu gọi là bí lực, thật ra chính là sức mạnh có thể thấy khắp mọi nơi ở Đại lục Thánh Cổ, căn bản không cần tập trung tu luyện”.
Ngô Bình ngây ngốc cả người, thì ra còn có chuyện như vậy nữa!
Đầu người: “Tôi nói với cậu nhiều chuyện cậu không biết như vậy, có thể cho tôi thêm mấy viên đan dược không?”
Ngô Bình rất phóng khoáng lại ném cho ông ta hai viên đan dược, rồi nói tiếp: “Tiền bối xưng hô thế nào?”
“Phương Lập”. Đầu người nó: “Tôi năm đó cũng xem như là nhân vật thiên kiêu bình thường trong tộc tôi”.
Ngô Bình lại hỏi ông ta.
“Tu sĩ Nhân Tộc ở Đại lục Thánh Cổ, cảnh giới cao nhất của các ông là gì? Cũng là Hỗn Độn Cảnh?”
Phương Lập nói: “Càng đến chỗ cao thì phương thức tu hành ở hai bên càng khác nhau. Đạo Cảnh bên chỗ các cậu cần phải mở Tiên Giới đúng không?”
“Không sai”. Ngô Bình nói: “Thập đại Tiên Giới hiện nay, đều là do đại năng mở ra”.
Phương Lập: “Ở Đại lục Thánh Cổ, Đạo Cảnh được gọi là Thánh hiền. Thánh hiên không khai sáng Tiên Giới, mà sẽ không ngừng cường hóa thân thể, thân thể thành thánh. Sau đó lại dùng sức mạnh đi giáo hóa thế nhân”.
Ông ta tiến lên một bước nói cho Ngô Bình, ở Thánh Cổ Đại Lụ, trong Thánh Hiền Cảnh, có hiền giả và thánh nhân, trong thánh nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658038/chuong-6184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.