Đối phương cười khẩy, nói: “Lam Chính Đường, người ngay không nói vòng vo. Bây giờ nhà họ Lam anh đã thua lỗ rất nhiều tiền, nếu tôi đến trễ, e rằng sẽ bị người khác xiếc đồ trước hết, còn tôi đến một hào cũng không lấy được”.
Lam Chính Đường nói: “Tiền mà nhà họ Lam tôi nợ tuyệt đối không thiếu một đồng, xin anh Chu hãy yên tâm”.
Đối phương giận dữ nói: “Bớt nói mấy lời nhảm nhí đó đi, trả tiền ngay, nếu không thì đừng trách Thánh Đao 'Tông của tôi không khách sáo”.
Lam Chỉ Ngư vừa hay bước vào, giận dữ, nói: “Chúng tôi sẽ trả tiên nợ ông, nhưng các ông vi phạm thỏa thuận trước, nhà họ Lam tôi chỉ có thể trả tiền vốn".
Người đó liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lam Chỉ Ngư thì cười khẩy, nói: “Con nhóc con này ở đâu ra thế? Dám nói chuyện kiểu đó với bản ông chủ”.
Lam Chính Đường vội đứng dậy, n: con lại về đây?”
'Chỉ Ngư, sao
Lam Chỉ Ngư vội đáp: “Bố, đây là Ngô công tử, cậu ấy có thể mua số dược liệu còn lại của nhà họ Lam”.
Lam Chỉ Ngư vui mừng: “Vậy sao?”
Ông ta bước đến trước mặt Ngô Bình, chắp tay: “Ngô công tử, chuyện này là thật sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Có điều tôi phải xem dược liệu trước”.
Người đến đòi nợ nghe Ngô Bình muốn mua dược. liệu thì liền nói: “Vậy vừa hay, tiền bán được trả cho Thánh Đao Tông chúng tôi trước đi”.
Lam Chỉ Ngư: “Năm triệu tiền tiên, không thiếu một đồng đâu".
Mắt người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3658026/chuong-6172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.