Là một con bù nhìn. Sau khi nhìn thấy Ngô Bình, Bù nhìn vặn cổ, rơm rạ bên trong kéo căng ra, nó lại phát ra một giọng trung của
nam rất hay: “Đã lâu rồi không có khách rồi”.
Ngô Bình vội chắp tay với Bù nhìn: “Tôi đến đỉnh Thần Nông lấy thuốc, xin hỏi anh tên gì?”
Bù nhìn: “Tôi tên là Bình An, là tên chủ nhân đặt cho tôi”.
Ngô Bình: “Chủ nhân của anh là?”
Bình An: “Chủ nhân của tôi là Thần Nông Thị”.
Ngô Bình khá ngạc nhiên: “Hân hạnh được gặp, tôi là Ngô Bình, đột ngột đến nên mong sẽ không làm phiền anh”.
Bù nhìn vung tay phải lên, một chiếc bàn xuất hiện trước căn nhà, trên đó có hai cái ghế.
“Mời ngồi”.
Ngô Bình ngồi xuống đối diện Bình An, nó hỏi: “Bây giờ bên ngoài là triều đại nào rồi?”
Ngô Bình: “Nơi này thuộc nước Đại Hạ”.
“Đại Hạ sao?”, Bù nhìn hỏi: “Lãnh thổ Đại Hạ rộng thế nào, có nắm quyền cả đại lục không?”
Ngô Bình lắc đầu: “Đại Hạ chỉ là một trong nhiều quốc gia, xung quanh còn có rất nhiều nước lớn nhỏ”.
Bình An: “Chứng tỏ Nhân Hoàng vẫn chưa được sinh ra”.
Ngô Bình: “Đúng thế, nếu có Nhân Hoàng tại thế chắc chắn có thể thống nhất thiên hạ”.
Bình An lại vung tay lên, trên bàn có thêm một ấm trà và hai cái tách, nó rót một tách trà cho Ngô Bình nói: “Thử xe, trà Bách Thảo do tôi làm đấy”.
Ngô Bình bưng tách trà lên, nhấp một ngụm, mùi vị rất ngon, cậu gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657983/chuong-6129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.