Ngô Bình liền nhớ ra chuyện xảy ra hôm đó, có vài người của học viện quân sự Đại Hạ suýt chút đánh chết nhà Lâm tướng - Lâm Kiếm Phong. Lúc đó họ muốn bỏ chạy, kết quả đã bị cậu chặn lại, và đã bị người của Lâm Kiếm Phong tóm.
“Thì ra mấy người đó đều là người của thầy Tra, hèn gì thầy lại không vừa mắt với tôi”. Ngô Bình gật đầu: “Không sai, hôm đó tôi có tham gia, giúp nhà họ Lâm bắt mấy người đó. Nhưng nếu không phải vì mấy người họ động đến tôi trước thì tôi cũng chẳng thèm quan tâm đến họ rồi”.
'Tra Thanh Tuyền hừ một tiếng lạnh lùng: “Một người mới vừa đến học viện quân sự như cậu mà lại dám nhúng tay vào cuộc chiến giữa Lâm Tương là kẻ thù { không đội trời chung, cậu đã không còn được sống mấy _ ngày tươi đẹp nữa rồi”.
Ngô Bình: “Đấy là chuyện của tôi, không cần thầy phải nhọc lòng”.
Tra Thanh Tuyền: “Tôi biết cậu là đệ tử đại tông nhất phẩm nhưng tôi nói cho cậu biết, người đứng sau cậu không đủ mạnh để bảo vệ cậu đâu”.
Ngô Bình: “Có thể bảo vệ được tôi không cũng không liên quan đến thầy. Thây không duyệt phép cũng chẳng sao”. Cậu nói xong thì quay đầu bỏ đi.
Sau khi Ngô Bình đã đi xa, mắt Tra Thanh Tuyền như bốc hỏa, anh ta hừm một tiếng lớn rồi nói: “Thứ không biết sống chết, cậu tưởng là đệ tử đại tông thì có thể muốn làm gì thì làm ở trân gian sao? Thật là ấu trĩ”.
'Trợ giảng Tô Văn Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657972/chuong-6118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.