“Chào cậu Ngô”. Các cô hầu thi nhau hành lễ.
Ngô Bình gật nhẹ đầu, nói: “Thường này cô sống ở đây một mình sao?”
Chu Ngạo Quân cười, nói: “Đúng thế, tôi thích yên tĩnh, thường đến đây ở vài ngày, hoặc đến tu hành”.
Cô ta chỉ về phía tây và nói: “Bên đó là lâu đài nhà họ Chu, phần lớn người họ Chu của tôi đều sống ở đó”.
Ngô Bình nói: “Nhà họ Chu không hổ là gia tộc đứng đầu ở Giang Bắc, trong phạm vi trăm mét trở lại, gần như đều là địa bàn của nhà họ Chu”.
Chu Ngạo Quân: “Nhà họ Chu có thể đứng vững qua ngàn năm đều nhờ hết vào hai lão tổ. Lão tổ thứ nhất bảo vệ cho tộc họ Chu năm trăm năm, còn lão tổ thứ hai, tính đến giờ cũng đã bảo vệ tộc họ Chu được hơn bốn trăm năm rồi”.
Ngô Bình: “Lão tổ nhà họ Chu có thể sống được hơn bốn trăm năm, nhất định là tu vi rất cao”.
Chu Ngạo Quân: “Hai trăm năm trước, lão tổ đã là tu sĩ cảnh giới Chân Pháp, còn về tu vi hiện giờ của lão tổ thì đến cả tôi cũng không rõ”.
Ngô Bình hơi bất ngờ: “Không ngờ lại là đại năng cảnh giới thần thông, hèn gì nhà họ Chu lại là thế gia thiên niên”.
Chu Ngạo Quân: “Ngoài ra, nhà họ Chu tôi cũng có một số đệ tử gia nhập tông môn tiên giới”.
“Vậy sao? Có ai vào tông môn hạng nhất không?”, Ngô Bình hỏi.
Chu Ngạo Quân: “Con trai nuôi của bố tôi đã gia nhập tông môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657892/chuong-6038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.