Ngô Bình: “Được. Quay về tôi sẽ đưa một kẻ ác còn sống đến”.
Đối phương viết: “Cám ơn!”
Ngô Bình: “Mày là người duy nhất còn sống, thực lực khi sinh thời chắc chắn rất mạnh”.
Đối phương: “Năm đó tôi đã là Thần Thông Viên Mãn, có tự tin tiến đến Đạo Cảnh, nào biết sẽ bỏ mạng như vậy chứi”
“Xưng hô thế nào?”
“Trương Huyền Bạch”. Đối phương nói: “Gia tộc tôi là nhà họ Trương, thế gia nhiều đời, cũng có địa vị ở thế giới Hỗn Độn, thập đại tiên giới cũng có các chi nhánh nhà họ Trương tôi định cư”.
Ngô Bình kinh ngạc: “Thế gia nhiều đời sao? Thế tôi xin phép gọi là anh nhé! Gia tộc không cử người đến tìm anh sao?”
Trương Huyền Bạch nói: “Người trong tộc không biết tôi đến nơi này. Khi đó tôi tự cho mình thực lực siêu phàm, lại có bảo bối bên người, không sợ nguy hiểm, ai biết cuối cùng bị nhốt ở đây, cả đời không thể thoát!”
Ngô Bình: “Anh bị nhốt ở đây bao lâu rồi?”
Trương Huyền Bạch ngẫm nghĩ rồi nói: “Khoảng chừng tám mươi năm rồi”.
Ngô Bình: “*, mới tám mươi năm sao? Ban đầu các anh tập hợp nhiều cao thủ như vậy, không bị các tu sĩ gần đó chú ý sao?”
Trương Huyền Bạch: “Chúng tôi thông qua một đại trận truyền tống trận để đến được đây, cho nên người ở đây đều không biết chuyện này”.
Ngô Bình: “Nếu anh có thể ra ngoài, nhà họ Trương có thể giúp anh khôi phục như ban đầu không?”
Trương Huyền Bạch: “Mấy chuyện như tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657877/chuong-6023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.