Ngô Bình bình thản đáp: “Tam Tuyệt Huyết Bộc Chú. Chú này có thể khiến trai tráng chín đời trước. và chín đời sau của ông đều chết vì vỡ mạch máu”.
Tôn Lập Trung kinh sợ tái mặt, giận dữ nói: “Cậu thật độc ác”.
Ngô Bình cười khẩy: “So với người hại chết cả trăm ngàn người vô tội thì ai độc ác hơn?”
Sau khi thi triển thuật chú, Ngô Bình nói với Miêu Chân Cốc: “Anh Miều, tôi về trước, đợi có thời gian sẽ ghé lại thăm sau”.
Miêu Chân Cốc vội chắp tay: “Vâng, anh Ngô, tiểu đệ luôn sẵn sàng chào đón”.
Ngô Bình dẫn theo Tuyết Vũ bay lên không, quay về Trung Châu.
Sau khi cậu rời đi, Tôn Lập Trung lại có thể cử động như bình thường, ông ta cảm nhận và không thấy có gì bất thường, nhưng vẫn không an tâm nên hỏi Miêu Chân Cốc: “Thuật Bộc Huyết gì đó có thể diệt hết cả tộc họ Tôn thật sao?”
Miêu Chân Cốc nhìn ông ta như thể nhìn một người chết và nói: “Ông nói thử xem? Về chuẩn bị hậu sự đi, sắp xếp cho vợ con trong gia tộc”. Anh ta nói xong thì bỏ đi, không thèm ngoảnh đầu lại.
Tôn Lập Trung vội vã muốn gọi anh ta lại nhưng vừa mở miệng thì bỗng hộc máu. Tiếp ngay đó, cơ thể ông ta liền phình to rồi “bụp” một tiếng, ông ta bị nổ tan tành thành một đám sương máu.
Cùng lúc đó, cơ thể của con cháu nhà họ Tôn ở thôn Cửu Lý Câu cũng lần lượt phình to rồi nổ tung làm người nhà ai cũng hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657867/chuong-6013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.