Cuối cùng Ngô Bình thiết lập một pháp trận ở long mạch để hút linh khí của trời đất nuôi dưỡng long mạch. Làm thế chỉ cần khoảng một tháng, long mạch đã có thể hồi phục hoàn toàn, thậm chí còn tốt hơn trước.
Cả ngày nay Ngô Bình đều ở trên núi, đến tối trên đường về thì cậu nhận được điện thoại của Tuyết Vũ.
“Anh Bình, em đã đến Trung Châu rồi”.
Lúc trước Tuyết Vũ luôn ở lại bên đó để xử lý công việc, đến hôm nay mới có thời gian đến tìm Ngô Bình.
Ngô Bình rất vui: “Giờ em đang ở đâu, anh đi đón em”.
Tuyết Vũ: “Em đang ở khách sạn, vừa làm xong thủ tục lưu trú”.
Ngô Bình: “Ừ, anh đến đó ngay”.
Khách sạn Tuyết Vũ ở là khách sạn nghỉ dưỡng, vị trí gần bờ sông, bên cạnh có một sở thú và thủy cung, rất nhiều du khách đến đây.
Ngô Bình lái xe đến khách sạn, vừa dừng xe đã nhìn thấy Tuyết Vũ mặc bộ váy dài đi biển chậm rãi bước đến.
Ngô Bình: “Các tiền bối ở Đạo Quan thế nào?”
Tuyết Vũ: “Họ đều đang bế quan, đồng thời tìm kiếm đồ mà tông môn để lại”.
“Bên Tiên Vương Môn thì sao?”
Tuyết Vũ: “Em học được những thứ anh dạy, mấy người đó đều đỏ mắt, cứ nịnh bợ em”.
Ngô Bình cười nói: “Những gì em học cao siêu hơn Tiên Vương Môn cả trăm lần”.
Tuyết Vũ cười nói: “Đương nhiên, vì đều là do anh dạy em”.
Ngô Bình ôm lấy eo Tuyết Vũ nó: “Đi vào phòng xem thử, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657842/chuong-5988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.